Hôm nay Quý Vân Niên lái một chiếc Aston Martin*, không có hàng ghế sau, nên Yến Thời Thu chỉ có thể ngồi ở ghế phụ lái.
Trong xe có mùi bạc hà nhè nhẹ.
Cậu thắt đai an toàn vào, vừa biết ơn vừa nói: "Cảm ơn."
"Tôi không làm vì cậu."Quý Vân Niên mắt nhìn về phía trước, khẽ nói.
Sốt cao cảm giác rất khó chịu, Yến Thời Thu cảm thấy đầu mình nặng chịch, tinh thần cũng trở nên mệt mỏi, cậu tựa đầu lên cửa sổ xe: "Tôi biết, nhưng vẫn là nên cảm ơn anh."
Quý Vân Niên liếc cậu một cái, không đáp lại, sau đó hai người cũng không nói thêm cái gì.
Kỹ thuật lái xe của Quý Vân Niên rất ổn, đi từ trên núi xuống cũng không có chút lắc lư nào, Yến Thời Thu không thoải mái, cả một đoạn đường đi nhắm mắt lại, bất tri bất giác đã ngủ từ lúc nào.
Một tiếng sau, Aston Martin dừng ở trước cổng bệnh viện, Quý Vân Niên mới đánh thức Yến Thời Thu.
Yến Thập Thu ngủ một giấc, bệnh lại càng trở nên nặng hơn, những hình ảnh trước mắt giống như đã được nhân đôi lên, đầu đau nhức như muốn nổ tung.
Cậu chậm chạp một hồi lâu mới hỏi: "Đến rồi sao?"
"Đến rồi."
Tiếp đó còn nói: "Xuống xe."
Yến Thời Thu dùng sức day ấn huyệt thái dương, để làm giam cơn đau đầu, sau đó mở cửa xe bước xuống, lúc chân chạm xuống đất, đầu gối cậu liền trở nên mềm nhũn, cơ thể không nhịn được run lên.
Đỡ lấy cửa cửa xe làm trọng tâm đứng vững, Yến Thời Thu cảm thấy buồn đời cực kỳ, 'Cậu'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-khong-thom-sao/1059899/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.