Chương trước
Chương sau
Khi Dương Phàm trở về lại trang viên Lưu gia. phát hiện Lý mập mạp còn đang không ngừng chiến đấu kịch liệt cùng thiếu phụ mặt rỗ xấu xí kia. xem tình hình. cho dù tiếp tục chiến đấu hăng hái vài canh giờ nữa. cũng không có vấn đề gì.

Lâm Chung đứng ở cửa phòng, thấy Dương Phàm trở về. thấp giọng nói:

- Hồ Bán Tiên bị công tử giết chết rồi à?

Dương Phàm gật gật đầu:

- Người này pháp lực thâm hậu. thủ đoạn đa dạng, thực lực cao hơn cùng giai không chỉ mấy bậc. còn đáng sợ nhất là hắn xảo trá và cơ cảnh. ta cũng phải hao phí tâm tư khổ sở một phen. mới đánh chết được hắn.

Lâm Chung thoáng lộ ra vẻ kinh dị nói:

- Công tử dũng mãnh phi thường, nếu đổi lại là ta tuy rằng không sợ hắn. nhưng nếu muốn thủ thắng, cũng là muôn vàn khó khăn. Hiện tại công tử đã đánh chết hắn. một tên Lý mập mạp nho nhỏ. chỉ cần tăng thêm theo dõi không có gì đáng sợ.

- Không biết công tử định xử trí hắn như thế nào?

Lâm Chung lại tò mò hỏi.

- Một đêm này, ta muốn cho hắn suốt đời khó quên.

Trên mặt Dương Phàm thoáng hiện ra một vẻ cười tà dị. đi vào trong phòng, ở một góc lấy ra một gốc cây loại hoa quả màu tím xinh đẹp trong chậu hoa. Quả đó màu tím trong suốt, tản mát ra từng đợt từng đợt mùi thơm cực kỳ khó hiểu. chỉ khiến cho máu người ta tăng tốc. dục hỏa thiêu đốt trong lòng. muốn ngừng mà không được.

- Câv hoa này có công hiệu thúc giục tính dục. làm cho Lý mập mạp phát thú tính. bản thân không kiềm chế được mình. Thiếu phụ mặt rỗ xấu xí trong phòng là một người hầu trong Lưu gia. tuy cực kỳ xấu xí. nhưng thân hình to lớn. khí lực còn mạnh hơn mấy lần so với nam nhân bình thường, nàng này tới nay chưa biết mùi đàn ông. tịch mịch khó nhịn. trước ta đã cho nàng ăn vào nữa viên giải dược

Dương Phàm chậm rãi nói hắn cũng không sợ Lý mập mạp giờ phút này bị rơi vào bến mê còn có thể nghe được.

- Thì ra là thế.

Lâm Chung chợt hiểu. đứng ở cửa không có đi vào. Hắn đột nhiên phát hiện thủ đoạn của Dương Phàm quả là âmc không phải bình thường.

Thử nghĩ. sau khi Lý mập mạp thanh tĩnh lại. phát hiện nữ nhân mình quấn lấy cả đêm lại là một người như vậy, không biết tận đáy lòng hắn sẽ lưu lại bóng ma như thế nào.

BỊ tổn thương tâm lý, sẽ mãi mãi giày vò thân xác hắn.

- Ta muốn cho buổi tối hôm nav hắn suốt đời khó quên. lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa. Ngày sau thấy nữ nhân liền sợ hãi.

Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia sắc lạnh. từ trong túi trữ vật lấy ra nữa viên giải dược cho Lý mập mạp ăn vào.

Sau đó. Dương Phàm đưa mắt ra hiệu cho Lâm Chung rồi hai người rời phòng, đóng cửa lại.

Không lâu sau. từ trong phòng truyền đến từng tràng tiếng kêu rên và thống khổ của Lý mập mạp. Thần trí hắn đã dần dần thanh tĩnh lại. trong mơ hồ hắn nhìn thấy một nữ nhân cực kỳ béo tốt, mặt rỗ, khóe miệng có một nốt ruồi đen. nhe hàm răng vàng khè. đang hôn hít thân thể của mình.

- A!

Lý mập mạp trong vô thức phát ra một tiếng hét thảm thiết, thân thể hắn bị thúc đẩy theo bản năng. cùng nữ nhàn cực kỳ xấu xí mặt rỗ này quấn lấy mưa gió dập dồn không ngừng nghỉ.

Hắn Cố gắng khống chế ý chí. muốn thoát khỏi ma chướng của nàng này, nhưng sức lực của nữ nhân này quá mạnh. thể trọng lại quá kinh dị, giữ chặt hắn ở trên giườnghơn nữa chính trong cơ thể hắn cũng có một luồng lửa dục vô danh.

Trải qua một phen giãy dụa. Lý mập mạp cuối cùng vẫn thất bại rơi vào trong từng cơn sóng nhồi thân thể chủ động phóng ra. ý thức trong lòng hắn lại có một cảm giác muốn nôn mửa. Dương Phàm vẫn bình tình đứng ở ngoài phòng, mặt lộ vẻ cười lạnh.

Lâm Chung không khỏi lạnh mình. quả thực không dám nghĩ. nếu như mình là Lý mập mạp đang

- Chúng ta đi thôi! Chuyện còn lại, tạm giao lại cho Lưu Đức Quý giải quyết tốt hậu quả.

Dương Phàm thản nhiên nói rồi cùng Lâm Chung rời khỏi trang viên Lưu gia.

Màn đèm buông xuống, tiếng rên rĩ khe khẽ kia không ngớt. một khắc nào đó thậm chí truyền đến tiếng cái giường bị gãy

"Răng rắc"!

Buổi tối ngày thứ hai một thân ảnh mập mạp tập tễnh. vẻ mặt suy sút và suy yếu rời khỏi Vụ Liễu trấn.

Từ đó. trong vòng mấy tháng, Lý mập mạp tinh thần hoảng loạn. thường xuyên gặp ác mộng. nửa đêm bừng tỉnh. toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. nhìn thấy nữ nhân đều run rẩy kinh hãi. Mãi đến nửa năm sau. hắn mới khôi phục bình thường, nhưng Vụ Liễu trấn dường như đã trở thành một điều cấm kỵ trong lòng hắn. không dám nói trước mặt người khác

Bắt đầu từ đêm đó. Vụ Liễu trấn trở lại yên tĩnh. an bình.

Phổ Ái Y Quán rất nhanh trở thành đệ nhất y quán trong trấn. Hiền Nhân Dược Đường của Hồ Bán Tiên không lâu sau bị niêm phong.

Trên thực tế, dưới âm thầm thao túng của Dương Phàm và Lưu Đức QUÝ. Hiền Nhân Dược Đường bị Phổ Ái Y Quán gồm thâu. về phần Hồ Bán Tiên bị mang lấy ác danh độc hại tiểu thư của trưởng trấn. tà đạo lường gạt nhân sĩ dân chúng, hắn chạy tội bỏ trốn không biết tung tích.

Theo thời gian trôi qua, dân chúng trong trấn dần dần quên lãng Hồ Bán Tiên cùng với Hiền Nhân Dược Đường.

Trái lại Phổ Ái Y Quán. sinh ý càng ngày càng náo nhiệt, thanh danh vang dội thậm chí còn có chút danh tiếng tại Tu Tiên Giới quanh vùng.

Kế tiếp sau Vũ Vụ Sơn Trang, lục tục có một số người tu tiên đến Phổ Ái Y Quán xem bệnh. mỗi lần gặp tình huống này. Dương Phàm đều đích thân tận lực ra tay, giành cơ hội tăng lên tu vi cho mình.

Đối với người tu tiên đến xem bệnh. Dương Phàm đều là tính thu chút phí dụng tượng trưng, chưa từng bắt chẹt.

Linh thạch tuy là trọng yếu, nhưng Dương Phàm càng coi trọng cũng là danh dự và danh tiếng, chỉ có như vậy, mới có thể hấp dẫn càng ngày càng nhiều người tu tiên. Rốt cục. một ngày nào đó sau hai tháng, khi Dương Phàm chữa bệnh cho một tu sĩ Luyện Khí Kỳ, tu vi đột phá đến Luyện Khí Hậu kỳ. Sau khi tiến vào Luyện Khí Hậu kỳ, hắn lập tức lại bắt đầu tìm hiểu Cửu U Ma Kinh.

Quả nhiên, ma công của hắn thông suốt lại tăng lên một tầng. tương đương với tu luyện đến trình độ Luyện Khí Hậu kỳ.

Mấy ngày sau. ma công của hắn lại ngừng lại một bình cảnh mới.

Đối với kết quả này. Dương Phàm vô cùng ngạc nhiên vui mừng. Như vậy. ngày sau mình chỉ cần thông qua Tiên Hồng Quyết tăng lên tu vi, thì trên phương diện ma công hoàn toàn có thể thông suốt.

Điều nàv quả thực khiến người ta ao ước!

Với ma công của Cửu U Ma Kinh thâm thúy sâu rộng như biển cả. cho dù để cho những kỳ tài thiên linh cái tu luyện, tất nhiên cũng sẽ khó khăn thật lớn. Nhưng, đối với Dương Phàm mà nói tu luyện ma công lại dễ dàng đơn giản như thế.

Sau khi tiến vào Luyện Khí Hậu kỳ, Dương Phàm trừ lúc thỉnh thoảng chữa bệnh cho người tu tiên, thường ngày trên cơ bản cũng không tu luyện, hắn tiêu phí không ít tinh lực để nghiên cứu ỵ thuật và thuật luyện đan. để bù đắp cho căn bản còn thiếu sót. Dù sao hắn là nửa đường đổi nhập vào y đạo. còn thiếu sót rất nhiều học thức.

Ngoài ra. hắn không quên tu luyện Khô Tịch Thiên Lý. đây là độc thuật thiên đạo gạt bỏ sinh cơ. đầy hứa hẹn.

Mỗi lần tu luyện độc thuật này, Dương Phàm đều phải lén vào mật thất, cũng làm cho trong mật thất này bị diệt sạch sinh cơ. ngay cả một con kiến cũng không thấy. càng đừng nói rắn chuột các loại.

Sau khi tu vi của Dương Phàm củng cố ở Luyện Khí Hậu kỳ. hắn lại bắt đầu tìm hiểu bí thuật thần thông trong Cửu U Ma Kinh.

Lúc này tình huống lại bất đồng. ở thời điểm hắn tu luvện Cửu u Ma Kinh. về mặt cảnh giới có thể thông suốt. nhưng ở mặt bí thuật thần thông thì lại không có một chút ưu thế gì.

Trong Cửu U Ma Kinh có một đại thần thông, tên là "U Minh Ma Diễm", uy lực cực kỳ to lớn. Hơn nữa. ma diễm này còn chia làm chín đại cảnh giới. xưng là Nhất u. Nhị U. Tam u

Nếu có thể tu luyện ma diễm này đến Cửu u. đó là Cửu u Ma Diễm thật có thể tung hoành vô địch nhân giới.

Vì tu luyện ma diễm này. Dương Phàm gặp trắc trở hết một ngày một đêm. thậm chí bỏ lỡ cơ hội chữa bệnh cho một người tu tiên. Cuối cùng. mặc dù Dương Phàm không có thành công tu luyện ra ma diễm này, nhưng cũng nắm chắc yếu quyết của nó.

Trong Cửu U Ma Kinh cũng có một số chú thích, tu luyện ma công phải ở địa phương ma khí nồng đậm. mới có thể thu được hiệu quả làm ít công to.

Như vậy, Dương Phàm muốn tu luyện ra u Minh Ma Diễm. phải suy nghĩ về phương diện này.

"Địa phương ma khí nồng đậm"

Địa phương thứ nhất Dương Phàm liên tưởng tới chính là "Vô Danh U Lâm".

"Chẳng lẽ phải đi tới đó?"

Vừa nghĩ tới. Dương Phàm không khỏi rùng mình một cái. Vô Danh U Lâm này là chỗ đáng sợ. cũng không phải một tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ như hắn có khả năng đụng chạm tới.

Thời gian nhoáng lên một cái mà qua. mắt thấy đã tới kỳ hạn ba tháng phó ước QUỷ Thi Sơn.

ở phương diện y thuật Dương Phàm đã đạt tới trình độ không phải ngày xưa có thể sánh bằng. hơn nữa ma công tiến nhanh, tu vi đạt tới cảnh giới Luyện Khí Hậu kỳ đỉnh. cách Đại viên mãn chỉ có một bước xa.

Vào một ngày, một tin tức đến từ Dương gia bảo đột nhiên truyền đạt tới Dương Phàm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.