Chương trước
Chương sau
"Vù vù!"

Thân hình Dương Phàm lảo đảo một chút. chỉ cảm thấy một luồng kình phong cường đại ập vào đầu.

Trong mắt Hồ Bán Tiên lộ ra hung quang, vẻ mặt dữ tợn. trên cánh tav gân xanh nổi phồng lên. Hắn nương theo dư uy của Thần Tốc Phù súc tích toàn lực tung chưởng thứ hai ầm ầm đánh tới.

MỘT bàn tay của Dương Phàm. ở giao chưởng vừa rồi bị đánh trúng thương, hổ khẩu bị một vết thương rách tả tơi đã mất đi tri giác. Nhưng ngay khoảnh khắc đó. trong cơ thể trào ra vô số dòng chảy mát rượi truyền tới mỗi một tấc da thịt. máu huyết trên cánh tay hắn.

Kỳ tích lại xuất hiện!

Cánh tay bị thương của hắn. trong thời gian một lần hô hấp liền hoàn toàn phục hồi như cũ.

Tuy nhiên, lúc này công kích cường hãn của Hồ Bán Tiên đang ầm ầm bức tới. Nguy cơ chợt buông xuống!

Nếu bị địch nhân tung một chưởng đánh nát đầu. cho dù Dương Phàm có tự tin thể chất của mình đến mấy đi nữa. cũng không dám thử nghiệm.

Ẩm!

Bàn tay kia của hắn đi trước một bước. tiếp được một chưởng của Hồ Bán Tiên bổ vào đầu. thân hình hơi thối lui lại. cả cánh tay này cũng hơi hơi bị tổn thương.

"Vù vù!"

Hồ Bán Tiên lộ vẻ mặt điên cuồng, giống như một con chó điên phát cuồng, lại tiếp tục đánh úp tới. không chừa chút thời gian rãnh rỗi cho Dương Phàm tế ra Linh Khí.

Hắn hiểu rằng một khi Dương Phàm tế ra Linh Khí. như vậy người chết tất nhiên chính là hắn.

Cho nên. giờ phút này hắn đã đánh một canh bạc trên một giáp nguyên khí và tánh mạng của mình.

"Ầm! Ầm! Ẩm! Ẩm! Ầm! Ầm!"

Hồ Bán Tiên thái độ khác thường, không ngừng phát động công kích liên tục vào Dương Phàm. thanh thế cuồn cuộn mãnh liệt.

Trên mặt Dương Phàm lộ vẻ châm chọc. trên thực tế. sau khi hắn tránh thoát được hai chưởng lúc đầu, coi như đã thoát khỏi nguy hiểm. Với nguồn lực kéo dài biến thái của hắn. đủ để tiêu hao hết sạch lực lượng của Hồ Bán Tiên.

Hiện tại là hai tu sĩ Luyện Khí Trung kỳ đánh xáp lá cà. công kích cực mạnh. nhưng không có thời gian rãnh thi triển pháp thuật hoặc là tế ra Pháp Bảo.

Theo thời gian trôi qua. Hồ Bán Tiên càng lúc càng kinh ngạc. hắn rõ ràng xác định. Dương Phàm trước đó dưới phản kích của mình hai tay bị thương, hổ khẩu bị phá rách tả tơi. đã rơi vào đường cùng.

Thế mà trong giao chiến kế tiếp, Dương Phàm vẫn không kém cỏi chút nào. sinh động đánh đập với mình. xem dáng vẻ dường như còn có dư lực.

Càng làm cho hắn kinh hãi vẫn là khí lực kinh người của Dương Phàm. Với pháp lực thâm hậu một giáp của hắn. ngay cả đối địch với tu sĩ Luyện Khí Hậu kỳ, cũng không thể kéo dài như thế. Trong trường hợp đó. bất kể hắn liên tục công kích mãnh liệt như thế nào. Dương Phàm đều có thể thoải mái ứng phó. dường như pháp lực trong thân thể hắn vô cùng vô tận.

"Kéo dài như vậy cũng không phải là biện pháp. Hồ Bán Tiên pháp lực thâm hậu hơn xa cùng giai. trong lúc nhất thời khó có thể đánh chết được. Nếu cứ tiếp tục kéo dài như vậy. sẽ kinh động tới dân chúng Vụ Liễu trấn"

Mặc dù Dương Phàm có phần thắng tuyệt đối nhưng cũng có mặt lo lắng của riêng mình.

Thanh thế đánh nhau giữa hai người không nhỏ. không thể kéo dài tiếp được. Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!

Khí tức của Dương Phàm đột nhiên sắc bén lên. mơ hồ trong cơ thể hắn sinh ra một lực lượng khiến tâm hồn người ta run sợ.

Hồ Bán Tiên đột nhiên cảm giác không đúng, vừa chạm tới một tia ô quang xẹt qua trong mắt Dương Phàm. tâm thần hắn run lên.

Rồi đột nhiên, khí tức trên người Dương Phàm đại biến. luồng khí tức ôn hòa bao dung kia biến mất không thấy còn lại chính là một khí phách ma đạo bễ nghễ vạn vật

"Ẩm ầm!"

Dương Phàm tung ra một quyền, bầu không khí dường như run lên. sinh ra một màn chấn động đặc thù. một đám hắc mang từ trên nắm tay lộ ra. phát ra "ầm" một tiếng.

"Ầm!"

Một quyền này chạm thẳng vào chưởng của Hồ Bán Tiên. lập tức bùng phát ra một tràng tiếng xương cốt vỡ nát.

"Rắc rắc!"

Bàn tay của Hồ Bán Tiên bị linh khí bao bọc lại. rõ ràng bị đánh xuyên thủng qua. máu thịt tung tóe. xương cốt tấc tấc gãy vụn.

Đám hắc mang đó mang theo lực đạo còn nhập vào cánh tay hắn. thậm chí còn định xâm lấn vào nội tạng của hắn.

- MaMa công

Hồ Bán Tiên rống lên thảm thiết, thân thể lảo đảo không ổn định. hai mắt đỏ bừng. không thể tin nhìn về phía Dương Phàm:

- Ngươi còn là ma đạo tu sĩ

- Ngươi biết quá nhiều

Dương Phàm lộ sắc mặt lạnh như băng. bổ tới một chưởng: "Ầm" một tiếng, phá tan màn hào quang màu lam quanh thân Hồ Bán Tiên sớm đã ảm đạm. ma khí đen nhánh bá đạo tuyệt luân mang theo lực lượng xuyên thủng kim thạch, phá vở thân thể hắn. ma khí tàn sát bừa bãi trong phút chốc sinh cơ mọi khí quan trong cơ thể hắn đều đứt tuyệt.

Thời gian chỉ trong một hai lần hô hấp. thi thể Hồ Bán Tiên đã tứ phân ngũ liệt. vô cùng thê thảm.

Dương Phàm lập tức lấy đi túi trữ vật của hắn. sau đó từ trong túi trữ vật của mình lấy ra một cái bình ngọc đặc chế. nhỏ một giọt chất lỏng màu trắng ngà lên thi thể.

"Xèo xèo"

Trên thi thể toát ra một làn khói đen. thi thể của Hồ Bán Tiên hòa tan với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được rõ ràng.

Chất lỏng màu trắng ngà này là một loại Hóa Thi Thủy trong Tu Tiên Giới. cho dù là cốt cách cùng huyết nhục của người tu tiên không giống người bình thường, cũng có thể trong thời gian ngắn tan rã

Vật ấy là đệ đệ Dương Lỗi tặng cho. Dương Phàm từng đoán định Hóa Thi Thủy này, có lẽ là một trong số vật phẩm phụ thân lưu lại. Bởi vì hiệu quả của loại Hóa Thi Thủy này, giá trị không thấp. Dương Lỗi trước kia cũng không có.

Giải quyết xong Hồ Bán Tiên. Dương Phàm cũng cảm nhận được trên người mình xuất hiện ma khí cuồng bạo mãnh liệt. Trong đan điền từng đợt từng đợt ma khí thuần khiết giống như vực sâu hắc ám kia.

Dương Phàm rùng mình. lập tức thu liễm ma khí. sau đó thi triển Khô Mộc Công, khôi phục xuống đến trạng thái Luyện Khí Sơ kỳ bình thường.

Thế nhưng từng đợt từng đợt ma khí quỷ dị trong không gian nhộn nhạo khiến quỷ Thần kinh sợ kia. vẫn không có lập tức tiêu tán.

Hơn nưa. ẩn ẩn hiện hiện Dương Phàm còn sinh ra một loại cảm ứng mơ hồ không rõ nguồn gốc.

Dương Phàm cũng kinh hãi không thôi chính mình tu luyện rốt cuộc là ma công loại nào. không ngờ ẩn chứa uy lực như thế. diệt sát tu sĩ cùng giai giống như trò đùa. Ma công này tuyệt đối là chấn động cổ kim. vì sao từ trước tới nay mình chưa từng nghe nói tới?

Cũng không biết vì sao. từ sau khi độn nhập ma đạo trong đêm đó. mỗi ngày buổi tối Dương Phàm ngầm ngầm tu luyện ma công tiến độ thật thần tốc. Kết quả. không có gặp phải bất cứ bình cảnh gì. hắn cứ thế tu luyện bộ ma công này tới cảnh giới tương đương với Luyện Khí Trung kỳ đỉnh.

Mãi đến lúc này, hắn mới gặp bình cảnh. chưa đột phá được.

Nhưng mà. trong lòng Dương Phàm có một loại ảo giác kỳ quái một khi mình tu luyện Tiên Hồng Quyết đến Luyện Khí Hậu kỳ. bộ ma công đó hẳn là cũng có thể thông suốt tiến vào Luyện Khí Hậu kỳ.

Cứ như thế suy ra. nếu hắn tiến vào Ngưng Thần Kỳ. Trúc Cơ Kỳ, thậm chí Kim Đan Kỳ. như vậy bộ ma công này cũng có thể dễ dàng thăng bậc không hề trở ngại. Ý tưởng này nảy sinh trong đầu Dương Phàm. làm hắn hưng phấn không thôi.

Có lẽ. đây là phụ trợ bí mật trong công pháp nghịch thiên Tiên Hồng Quyết cũng không chừng. Tuy nhiên, chuyện này hắn cũng không dám khẳng định tuyệt đối còn cần phải tiến thêm một bước để xác định.

Cùng thời điểm đó. ở một chỗ nào đó cách xa Vụ Liễu trấn Dương gia bảo mấy vạn dặm.

Trên một ngọn núi lớn màu đen khiến người ta kinh sợ. mây mù lượn lờ che phủ phương viên mấy chục dặm. bốn phía là vực sâu tối đen không đáy. nơi đây hội tụ một khí tức âm lãnh uy nghiêm. Trong mỗi một thân cây, tảng đá. cỏ dại đều ẩn chứa khí tức khác với ngoại giới.

Lấy nơi này ở trung tâm đỉnh núi lớn màu đen đó. trong phạm vi mấv trăm dặm trên ngọn núi mười mấy chỗ cao không dưới ngàn thước, trong khu vực rộng lớn như vậy đều bao phủ trong tầng tầng lớp lớp áp lực của ma khí

Trong đại điện màu vàng nhạt trên ngọn núi một lão già hắc bào thân hình cao lớn. khoanh tay đứng ngạo nghễ. tay áo không gió mà lay, hắn chỉ đứng ở tại chỗ như vậy, lại giống như một cái bóng ma thật lớn không ai có thể chiến thắng được.

Trong đôi đồng tử đen như mực của lão dường như có một hắc động sâu không thấy đáy. Ánh mắt lão chợt lóe. nở rộ ra một đám quang điểm thâm thúy ngưng kết trong không khí.

- Hóa Thần Ma Công? Chẳng lẽ ta bị ảo giác

Lão già hắc bào chậm rãi nâng tay lên. thấp giọng lẩm bẩm nói. một đoàn hỏa diễm u ám lấp lánh di chuyển trên khoảng không lòng bàn tay của lão. ở trung tâm ngọn lửa này, có một đoàn ô quang thần bí nhìn lúc thì trong suốt, lúc nhìn như ảm đạm. lại phảng phất như hào quang rực rỡ có thể che lấp ánh sáng mặt trời.

- Nếu thật sự như thế, người nọ nếu có tu vi Kim Đan Kỳ, lấy hắn làm lô đỉnh. tất nhiên có thể giúp cho Tam u Ma Diễm của ta Tu tới cảnh giới đại thành, đến lúc đó bễ nghễ Ngư Dương quốc. tung hoành Bắc Tần thập tam quốc cũng không phải là chuyện khó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.