Mã Quân Vũ đoán biết lão diễn ra thân pháp Lăng Không Khứ Độ tài tìnhquá khiến chàng cảm phục nên chàng có ý thức cố gắng rèn luyện.
Đêm ấy chàng khổ luyện không ngớt, qua ngày sau vẫn không thấy lão trở về, lòng chàng lo ngại.
Bỗng nghe một tiếng rống dài vang lên như chuông ngân. Nếu không phảingười có một nội công cao thâm thì khó mà rống lớn như vậy được. chàngbiết ngay đó là Lam Hải Bình.
Chàng vội vã đứng ngay thẳng chờ tiếp lễ.
Lúc đó chỉ thấy ngoài mười trượng, trong eo núi có một chấm đen chạy tới nhanh như sao băng. Trong nháy mắt đã đến lưng chừng núi rồi. Chàngđịnh lên tiếng thì bỗng có luồng gió nhẹ đưa tới, thì ra Lam Hải Bình đã đứng một bên mà không kịp thấy.
Thấy Lam Hải Bình về một mình, chàng biến sắc run run hỏi :
- Thưa lão tiền bối! Tiểu sư muội Lý Thanh Loan của con đó đâu?
Lão cười ha ha nói :
- Vũ nhi! Sao vội thế! Để ta nói rõ rồi tự con kết luận lấy. Từ naykhông nên xúc động như thế nữa, sẽ sanh chuyện không may cho cả đôi bên.
Chàng thấy lão bình tĩnh vui vẻ như vậy đoán biết sư muội mình chắc vô hại, liền hỏi :
- Thưa tiền bối! Vãn bối chỉ sợ Lý sư muội có bề nào... Lý sư muội cùngvãn bối cùng sống chết. Vì vậy mới lo lắng không biết nàng còn ở trênCôn Luân không và tại sao không cùng lão tiền bối đến đây?
Lão mỉm cười rồi từ từ nói :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392952/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.