Mã Quân Vũ la lớn :
- Lão tiền bối! Vậy thì vãn bối xin có lời tố cáo...
Chàng vừa nói đến đây, ông ta vội khoa tay không cho ông ta nói tiếp. Nhưng ngẫm nghĩ điều gì một lúc, ông ta phân giải :
- Hóa Cốt Tiêu Nguyên Toàn là độc dược khoáng thế, không những có táchại với mi mà thôi, dầu cho Chưởng môn nhân của phái Côn Luân nếu đãuống phải, thì cũng bị ý loạn tình mê mất đi bản tính. Tô Phi Phụng vàmi xét ra có duyên tiền định, không thể do người tính được. Nếu xem danh dự mi là trọng, còn Tô Phi Phụng bị hoen ố cả tấm thân ngọc ngà thìsao? Phận râu mày anh hùng chí khí, gặp hoàn cảnh như thế không biếtphải giải oan lại sụt sùi khóc lóc muốn hủy bỏ cuộc đời thì còn thua bọn quần thoa nhi nữ. Lão thấy mà tức tối vô cùng.
Lời nói ấy quả có mãnh lực, làm cho Mã Quân Vũ có đôi phần giác ngộ, chàng nói :
- Vãn bối bị oan tình không thanh minh được, nên không những lụy đến Tôcô nương mà đến sư môn cũng bị nhục. Do đó vãn bối mới nghĩ đến cáichết, chớ đâu không muốn rửa sạch oan ức. Mong tiền bối chỉ giáo cho.
Lão hằn học :
- Á, mi muốn chết để dứt bỏ nỗi oan tình sao? Lão phu xin hỏi mi. Saukhi mi chết rồi, sư môn mi có khỏi bị nhục không. Cánh tay của Tô PhiPhụng bị đứt có thể nguyên vẹn lại không?
Ngừng một lát, lão nói tiếp :
- Cổ ngữ có nói: “Cọp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392950/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.