Bạch Vân Phi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :
- Các ngươi chia ra đi tìm tiểu thơ về ngay, nói rằng ta muốn gặp nàng.
Bốn tỳ nữ nhìn nhau nhưng vẫn đứng yên không đi.
Bạch Vân Phi tức giận, trơn mắt quát :
- Ta muốn các ngươi chia ra đi tìm tiểu thơ của các ngươi về đây, có nghe không?
Tỳ nữ lớn tuổinhất đáp :
- Tiểu thơ đã dặn chúng tôi, nếu gặp được người trộm Quy Nguyên mật tập thì bắt trói lại, sau đó dẫn đến cho tiểu thơ.
Bạch Vân Phi thấy bốn cô gái này không chịu theo lời mình khiến nànggiận tới tái mặt, vừa định quát tháo lên, chợt nghe Quân Vũ thở dài nói :
- Bạch tỷ tỷ! Xin tỷ đừng giận, việc này không trách được họ. Vì có lệnh của tiểu thơ thì làm sao họ dám tự tiện hành động?
Bốn tỳ nữ thấy Mã Quân Vũ giúp họ biện hộ, khiến cả bốn người đều nhìn nhau cười.
Nên nhớ bốn người tỳ nữ này đều sinh trưởng trong rừng sâu núi rộng, đối với sự đời không hiểu biết gì mấy. Họ không có cơ tâm và kinh nghiệm,nên đau khổ vui sướng đều tỏ ra ngoài rõ rệt.
Bạch Vân Phi ngẫm nghĩ nói :
- Tiểu Điệp hình như đối với Vũ ca có thành kiến rất sâu. Tôi tuy biếthuynh không đến nỗi lấy Quy Nguyên mật tập, nhưng không lý nàng đặt điều nói láo. Bộ thần công võ học này, những người trong võ lâm đều hằng mơước vọng tưởng. Bất cứ rơi vào tay ai cũng khó mà qui hoàn nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-hac-than-kim/2392839/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.