Ngồi vào bàn làm việc, Thượng Vũ nheo nheo mắt lại nhìn về phía Tiêu Hàn, thấy anh đang rất tập trung.
Ngồi tầm 30 phút, vẫn không biết hôm nay rốt cuộc là mình nên làm cái gì, cô bắt đầu có một chút lúng túng.
Đứng lên rồi lại ngồi xuống, muốn mở miệng hỏi nhưng cô vẫn không biết mở lời thế nào.
Công ty này ngộ thật nhỉ, thuê nhân viên cấp cao tốn một tháng biết là bao nhiêu tiền nhưng lại không giao việc. Mọi người ở các phòng ban khác cũng thế hay sao?
Nhưng thôi, có công việc nhàn lương lại cao, ai mà không thích. Hí hí cấp trên không giao việc thì lỗi cấp trên liên quan gì đến cô chứ?
Nghĩ một hồi lại len lén cười, kiếp trước ngoài yêu Trương Lân ra thì cô yêu nhất là tiền. Kiếp này cũng không khác là bao, chỉ có điều ngoài yêu tiền ra thì cô sẽ chỉ yêu bản thân mình thôi. Còn tên Trương Lân, cô chưa bầm nhỏ hắn ra cho cá sấu ăn đã là phước tu luyện mấy kiếp của hắn rồi.
Ai ai, càng nghĩ đến tên cặn bã ấy, tâm tình cô càng khó chịu.
Tiêu Hàn ngồi đây nãy giờ, anh vốn định nhìn sơ qua một vài hợp đồng cùng doanh thu tháng này của tổ chức. Nhưng thật sự cô gái nhỏ bên kia làm anh không thể nào tập trung vào việc gì được.
Kiếp này vẫn không khác năm Tống Văn là bao, Thái tử phi của anh vẫn đáng yêu lém lĩnh như thế.
Cô hết hứng khởi khi nhìn thấy bàn làm việc nhỏ lại hưng phấn khi được xem phim yêu thích. Chán chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-duyen-kiep-nay-gap-go/259742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.