Nói xong Tiết Nhiễm Nhiễm nhanh tay lẹ chân nhóm lửa, để Đồ Cửu Diên bình tĩnh chút rồi lấy đá ép nước mía đưa cho nàng. 
Đồ Cửu Diên thoáng nhìn Tiết Nhiễm Nhiễm, cũng không mở miệng nói cảm ơn. Từ nhỏ nàng đã sống trong một môi trường lạnh nhạt, nếu chịu ơn sẽ không nói miệng mà sẽ ghi tạc trong lòng, sau đó sẽ nhanh chóng đền ơn để khỏi mắc nợ. 
Ngụy Củ từ đầu đến cuối vẫn thờ ơ lạnh nhạt, rõ ràng chẳng quan tâm đến Đồ Cửu Diên vất vả lắm mới lịch kiếp trở về. Kỳ thật trong lòng gã cũng biết ngoài mình ra thì Đồ Cửu Diên chẳng có người đàn ông nào khác, dựa theo ngày tháng mà tính thì cũng không phải là của kẻ giả mạo, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến việc nàng dám tự ý mang thai con của gã thì đó chính là một tội lỗi không thể tha thứ rồi. 
Thiếu niên đi theo long thần nhìn tình hình trước mắt không vừa lòng lắm mà hừ hừ, thấy Nhiễm Nhiễm nghe không hiểu nàng bèn giải thích: 
"Nó nói ở đây quá nhiều nam nhân đáng chết, thật muốn một ngụm ăn ngay..." 
Nghe vậy cả Ngụy Củ và tiên dược đều chột dạ trừng mắt nhìn nó, hơi không xác định được là nó đang mắng ai. Thiếu niên thấy thế thì yên lặng dúi đầu vào lồng ngực mẹ nuôi, theo thói quen dụi dụi để nàng chạm vào cặp sừng nhỏ. Đây là thói quen của rồng con, giờ dù đã hóa hình nhưng vẫn chưa bỏ được. 
Hình ảnh này làm tiên dược thấy cay mắt, có điều đứng trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-dai-co-cay/3547847/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.