Edit: Dương Chiêu dung.
Beta: Thần Hoàng Thái phi.
Hứa Vi Nhiên như vậy khiến mọi người hoảng sợ. Dáng vẻ bị đánh đến mức thoi thóp trước đó sớm đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại bộ mặt hung ác, mười phần sức lực chế trụ Thẩm Vũ. Rõ ràng vị Nhiên Mỹ nhân này lúc trước chỉ đóng kịch, cố ý làm bộ như mình bị đánh đến mức không còn sức lực phản kháng để mọi người buông lỏng cảnh giác, sau đó đột nhiên lôi chủy thủ ra uy hiếp Thẩm Vũ.
Đã có hai tiểu thái giám lao ra ngoài tìm người, bây giờ Minh Âm đang ở gần nhất, nàng trợn to mắt nhìn chủy thủ trong tay Hứa Vi Nhiên, mũi dao sáng chói kề trên chiếc cổ nhỏ bé yếu ớt của Thẩm Vũ tạo nên một sự tương phản tuyệt đối, khiến người ta âm thầm kinh hãi.
"Lui về sau, lui về sau, không được qua đây." Dường như nhận ra cung nhân vây xung quanh tăng thêm, Hứa Vi Nhiên lại trở nên căng thẳng. Một tay nàng ta nắm chặt chủy thủ, tay kia giữ bả vai của Thẩm Vũ, ép Thẩm Vũ từ từ cùng lui về phía sau.
Minh Âm sợ lại kích động đến Hứa Vi Nhiên, vội vàng phất tay cho cung nhân xung quanh lui ra sau, không gian xung quanh Hứa Vi Nhiên và Thẩm Vũ trở nên thông thoáng dần.
Chủy thủ kề sát bên, ngay cả nói chuyện Thẩm Vũ cũng không dám, sợ dây thanh quản rung động sẽ làm mình bị thương. Trong đầu nàng hơi hỗn loạn, hoàn toàn không hiểu vì sao Hứa Vi Nhiên phải làm như vậy. Cho dù Thẩm Vũ nhốt nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747199/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.