Edit: Watanabe Aya
Beta: Huyền Vũ
=Phỉ An Như sửng sốt, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng chưa gì Hoàng Thượng đã bảo cởi áo ra khiến nàng hơi choáng váng.
Tề Ngọc nhìn khuôn mặt sợ hãi và khuất nhục của nàng, cười lạnh.
“Cẩn tần có ý gì đây? Trẫm cho ngươi một cơ hội nói cho rõ.” Hoàng Thượng thấy nàng đứng im bèn ngồi xuống ghế, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên đùi, ung dung nhìn nàng, hiển nhiên đang chờ một câu trả lời xác đáng.
Phỉ An Như thoáng im lặng, trong lòng rối bời phân vân, một bên là người nhà thay nhau khuyên bảo, một bên là chàng trai nhìn nàng say đắm. Cuối cùng nàng chậm rãi ngẩng đầu nhìn người đứng trước mặt, đôi môi mấp máy rồi im lặng, vươn tay nhẹ nhàng cởi từng lớp áo trên người.
Nam nhân tiếp tục nhìn nàng chằm chằm không rời mắt. Phỉ An Như liều mạng cúi thấp đầu xuống, nhưng ánh mắt kia quả thực không thể ngó lơ, mặt nàng dần dần nhiễm sắc hồng. Sự nhẫn nại hiếm thấy của Tề Ngọc hoàn toàn biến mất, ánh mắt hắn nhuộm vẻ châm biếm lạnh lẽo. Dù giờ không có hứng thú nhưng hắn không định bỏ qua nàng ta.
Cứng quá dễ gãy, hành vi của Phỉ An Như từ khi vào cung đã làm Tề Ngọc khó chịu. Nếu không phải nhờPhỉ lão phu nhân tự mình tiến cung cầu xin, sợ rằng giờ nàng ta đã bị đuổi về Phủ Tổng Đốc Lưỡng Quảng rồi.
Tề Ngọc hiếm khi cho kẻ khác có cơ hội giải thích khi tâm tình hắn đang trong trạng thái tồi tệ, tiếc thay Phỉ An Như không biết nắm lấy cơ hội hiếm hoi này, cứ trưng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-cong-sung-phi/747003/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.