Sáng sớm tỉnh lại, Tống Khiêm đã không còn bóng dáng nữa, hay hắn nguyên lai là một cơn gió.
Mấy ngày tiếp theo, ta đều thấy hắn đi theo sau đại ca, mà dù đại ca đối với hắn lời mặn lời nhạt, hắn vẫn chỉ trưng ra vẻ mặt ôn hòa. Đây là lần đầu tiên, ta thấy một người kiêu ngạo như Tống Khiêm lại đi nịnh hót người khác. Chỉ là, đại ca vẫn như trước không cho hắn mặt mũi.
Hôm nay là ngày thứ 30 rồi, Tống Khiêm, chúng ta quả thật không có duyên phận. Đây không phải là kết quả mà ta mong muốn sao? Vì sao ta lại cảm thấy có chút mất mát?
Bữa tối đi qua, có người thông truyền Tống Khiêm mời ta đến ngự hoa viên. Ta có chút hồ nghi, hôm nay đã là ngày cuối cùng, mà hắn vẫn còn hai chuyện chưa hoàn thành, hắn gọi ta đến đó làm gì? Hoa nở trăng sáng, muốn áp dụng sự dịu dàng để tấn công, hy vọng ta… cho hắn thêm chút thời gian nữa sao?
Khi tới ngự hoa viên, phụ vương mẫu hậu cũng đã ở đó, còn có đại tẩu, đệ đệ, muội muội cũng vội vàng tới nơi, chúng ta mắt to trừng mắt nhỏ, chỉ là không thấy kẻ hẹn chúng ta đến đây đang ở đâu.
Đại ca ngữ khí khó chịu hỏi ta: “Hắn đem chúng ta tụ tập ở đây làm cái quỷ gì?”
Ta lắc đầu: “Đệ cũng không biết.”
Lúc này Tống Khiêm mới thong dong đi đến, hắn tràn ngập xin lỗi nói: “Xin lỗi các vị, Tống mỗ tới chậm.”
Phụ vương cười nói: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ai/3253300/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.