Quốc vương, không, hiện tại phải gọi là phụ vương mới đúng, để ta giải thích vì sao ta có thể ở lại Đại Nghĩa quốc cho mọi người nghe nhé.
Năm đó, khi phụ vương mới lên nắm quyền, quốc gia còn chưa ổn định, cần sự ủng hộ của các đại thần để củng cố địa vị. Thế nhưng phụ vương không ngờ tới, vị hoàng thúc thân cận bên phụ vương lại nuôi nấng dã tâm xưng vương, không ngừng khuếch trương địa vị của mình, kết bè kết cánh, buộc phụ vương thoái vị.
Lần bức vua thoái vị không thành công, hoàng thúc đã đánh giá thấp năng lực của cháu trai mình. Thỏ khôn ba hang, biết tình thế không thể cứu vãn, hoàng thúc của phụ vương đã mang theo vây cánh trốn sang nước khác nương nhờ. Thế nhưng không ngờ, trong lúc trốn đi, không biết hoàng thúc đã trộm mất đứa con thứ hai của phụ vương là Ngô Bối tự lúc nào, từ đó đến nay vẫn không có chút tin tức.
Những năm gần đây, phụ vương phái vô số người ra ngoài tìm kiếm, nhưng không thu hoạch được gì, không nghĩ tới lần này, Ngô Tự đã cứu ta trở về.
Đúng là người tốt sẽ được phúc.
Bọn họ cảm thấy thiếu ta rất nhiều, muốn dùng hết tất cả biện pháp để bù đắp cho ta, ăn tốt nhất, dùng tốt nhất, ngay cả vương vị cũng muốn truyền cho ta, Ngô Tự cũng không có một tia dị nghị.
Ngô Tự nói: “Chúng ta là huynh đệ một nhà, ai làm vua cũng không có vần đề gì.”
Ta ngay lập tức đã từ chối bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ai/3253290/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.