Khi ta thực sự bước trên Chu Thần quốc, ta mới tin, ta đã thực sự rời bỏ Đại Nghĩa quốc, thực sự đã rời khỏi Tống Khiêm. Duyên phận thật là một cái gì đó rất kì diệu, ngươi vĩnh viễn sẽ không biết được sau này ngươi sẽ gặp ai, sẽ có chuyện gì xảy ra.
Lúc này, ta cùng Ngô Tự đang đi qua một trấn nhỏ sát vùng biên giới, nhìn thấy người chung quanh kẻ đến người đi, thật là náo nhiệt. Mọi người ở đây đa phần là dân Đại Nghĩa, cũng có dân Chu Thần quốc, nhưng thân nhau như một nhà, là hai quốc gia mà người còn như vậy, vì cái gì võ lâm nhân sĩ bọn hắn lại tranh nhau đến đầu rơi máu chảy?
Ta đi theo Ngô Tự đến bây giờ cũng đã gần nửa tháng, lúc trước không chú ý đi theo hắn, không hoài nghi trong lời nói của hắn có chút nào giả dối, không suy nghĩ hắn có mục đích gì. Đại khái là ta cảm thấy hắn có chút thân thiết. Nhìn thấy hắn, tựa như ta nhìn thấy Tống Khiêm, nhưng là hắn cùng Tống Khiêm bất đồng, hắn không giống Tống Khiêm hai mặt cùng lãnh khốc. Người luôn khiếm khuyết một phần tình cảm như ta, một khi mất đi, sẽ muốn có một phần khác đến bù đắp lại.
Ngô Tự giống như ca ca chiếu cố ta, cho ta sự ấm áp của hắn.
Dọc theo đường đi, hắn nói rất nhiều chuyện về hắn. Hắn là thái tử của Chu Thần quốc, tương lai sẽ thừa kế ngôi vị, dưới còn có ba đệ dệ, vốn là bốn người, nhưng một người mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ai/3253287/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.