Ta đến “Thiên Diệp giáo” cũng được vài ngày, cơ bản là không đi ra ngoài. Hồng Diệp phải dưỡng thương, vả lại công chuyện trong giáo còn chồng chất, hắn là hộ pháp, nay lại phải thay mặt giáo chủ nên không có thời gian chơi cùng ta.
Mỗi lần đến giờ cơm, hắn đều sai người đến mời ta cùng ăn, rồi trong bữa ăn sẽ kể vài chuyện trong giáo cho ta nghe: Thiên Diệp giáo hiện có bao nhiêu giáo đồ, phân thành những bộ phận nào, rồi thì Tống Khiêm và hắn đã phải vất vả thế nào khi thành lập giáo để dần dần có được Thiên Diệp giáo ngày nay.
Đôi khi hắn cũng xuống lầu đi dạo với ta, hắn luôn nói: “Ra ngoài nhiều một chút mới tốt, lúc nào cũng ở trong phòng sẽ hay suy nghĩ lan man, lâu ngày sẽ sinh bệnh.” Nhưng lại sai người đưa đến rất nhiều sách thuốc cho ta đỡ buồn.
Hồi sống cùng Bàn Ly, ta đã tập thành thói quen ngồi một mình trong phòng nghiên cứu y thuật. Rồi khi đến Tống gia, thấy mình giống như người ngoài nên cũng ít ra ngoài thăm thú. Từ khi ở chung với Tống Khiêm, ta lại luôn ở trong phòng đợi hắn. Giờ thì ở Thiên Diệp giáo ta cũng không quen ai ngoài Hồng Diệp, ra ngoài thì thấy họ nhìn mình cảnh giác, ta thấy vẫn ở trong phòng thì hơn.
Trong những lần ít ỏi chúng ta nói chuyện với nhau, “Tống Khiêm” là từ xuất hiện nhiều nhất. Dễ dàng nhận ra Hồng Diệp cực kỳ kính nể Tống Khiêm, mưu lược của hắn, sự kiên nghị của hắn, và cả tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ai/3253280/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.