Hồng Diệp từ phòng ta đi ra, theo sau Tống Khiêm. Hôm đó, hắn đến cáo từ Tống Liêm, nói phải về xử lý phản loạn trong “Thiên Diệp giáo”.
Tống Liêm thâm tình nói: “Cẩn thận một chút, còn nữa, không nên xử lý quá tuyệt tình, nên để lại cho mình một đường lui. Ngươi hiện tại là người của “Phong Vũ sơn trang”, làm chuyện gì cũng đại biểu cho cả sơn trang.”
Hồng Diệp vâng dạ, mắt liếc nhìn Tống Khiêm, Tống Khiêm cho hắn một cái nhìn sắc lẹm, lộ rõ sát khí. Hồng Diệp thu được chỉ thị liền quay đầu cáo biệt với mọi người.
Ta nói với hắn: “Nhớ cẩn thận, chú ý an toàn.”
Hắn gật đầu, sau đó chậm rãi tới gần, nói với thanh âm chỉ đủ hai người chúng ta nghe được: “Hảo hảo chiếu cố giáo chủ.”
“Hảo.” Vỗ vai hắn, biểu lộ ta đã hiểu.
Thật ra Tống Khiêm nếu không cần, ta chiếu cố thế nào đây, hắn bận rộn cả ngày, cơ hội gặp mặt nhau cũng ít.
Hồng Diệp đi được hơn nửa tháng, ta không biết trong thời gian đó đã xảy ra những chuyện gì, Tống Khiêm chưa bao giờ nói với ta loại chuyện này. Nhưng từ những lần tán gẫu với mọi người, ta cũng nghe được một chút tin tức.
Lần này, kẻ làm phản chính là Tả hộ pháp của “Thiên Diệp giáo”, hình như hắn chính là người giả làm Hồng Diệp khi trước. Hắn không hài lòng giáo chủ cùng võ lâm chính đạo liên minh, cho rằng như thế không phù hợp với quy tắc, cũng vi phạm ước nguyện ban đầu khi hắn đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ai/3253276/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.