Cả ngày, đầu ta tựa như nặng ngàn cân, ép khiến ta không thở nổi, vậy nên ta đi nghỉ sớm. Xem ra sau này không nên uống rượu nhiều rồi.
Trong lúc mơ màng, rất nhiều hình ảnh chạy qua trước mắt: Bàn Li xinh đẹp, Tống Khiêm ôn nhu, Bàn Li đau thương, Tống Khiêm sâu sắc, Tống Khiêm ôn nhu như ngọc, Tống Khiêm tuấn mỹ,…… cuối cùng, toàn bộ thế giới chỉ có độc hình ảnh Tống Khiêm. Ta thật hết thuốc chữa.
Bên ngoài có tiếng động rất nhỏ, ta ban đầu cũng không chú ý, còn cho đó là gió. Chính là, gió sẽ không bước vào phòng ta, điểm huyệt ta, ta chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, không thể nhúc nhích.
Một người thực vạm vỡ khiêng ta trên vai, chỉ trong chốc lát liền bị đưa ra ngoài sơn trang. Trong đêm tối ta nhìn không rõ phương hướng, chỉ cảm nhận được gió thổi qua tai vù vù. Không biết vị đại hiệp này muốn gì, không phải là ngắm trúng ta nên tính tiền gian hậu sát chứ? Ta thừa nhận là ta nghĩ quá lên.
Bất quá ta dám khẳng định hắn là người của sơn trang. Là đệ nhất sơn trang trong võ lâm, nếu có kẻ muốn ngang nhiên bắt người ra ngoài thì vị trí võ lâm minh chủ của Tống Liêm đã không giữ được đến nay.
Một lát sau, đại khái là đã cách sơn trang khá xa, vị đại hiệp kia liền không chút ôn nhu hất ta xuống. Tuy bản thân không nặng gì cho lắm, nhưng phản lực khi tiếp xúc với mặt đất vần khiến hai mắt ta nổ sao đầy trời, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ai/3253247/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.