Sơn Miêu sốt ruột nói: "Chị Tiểu Hoa, nó trốn về trong biển hoa, chúng ta nhanh chóng đuổi theo đi!"
"Chúng ta phải nghĩ cách khác, chị vẫn cảm thấy thứ đồ kia hình như đang dụ chúng ta đến biển hoa." Trình Tiểu Hoa đứng bên cửa sổ nhìn chằm chằm biển hoa đằng xa kia, trong lòng không hiểu sao có chút bất an.
Lúc ban ngày, cô đứng trong biển hoa cảm giác được những thứ hoa kia khá thân thiết, ít nhất là không có nhiều tà khí lắm. Nhưng mà bây giờ, bọn chúng lại cho cô cảm giác khác. Trong bóng đêm, chúng nó như là đang giơ những bàn tay ác ma lên giương nanh múa vuốt, chờ đợi bọn họ chui đầu vào lưới.
Tôn Danh Dương lúc này cũng mặc kệ cánh tay đau, vén tay áo lên nói: "Dụ chúng ta đi? Vậy đi! Lão Tôn ta đây còn thật sự không tin, cả ba chúng ta không đánh lại được thứ đó!"
Sơn Miêu cũng gật đầu mạnh một cái: "Chị Tiểu Hoa, vừa rồi nó suýt nữa là bóp ch3t em. Thù nào ắt phải báo!"
Trình Tiểu Hoa hỏi Sơn Miêu: "Sao vừa nãy lúc Lão Tôn bóp cậu, cậu không phản kháng?"
Sơn Miêu nói: "Sao em lại không phản kháng? Nhưng không biết sao lại như vậy, em giãy thế nào cũng không thoát được. em..."
Nói tới đây, cậu mới chậm rãi phản ứng lại, nhìn về phía Tôn Danh Dương: "Có thể dễ dàng nhập vào người Lão Tôn, vậy thực lực chắc chắn phải vượt xa Lão Tôn. Ngay cả em cũng không thể tránh thoát, nói cách khác, thực lực cũng hơn xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-van-than-so-444/3350210/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.