Thời buổi này để kiếm được một việc làm tốt thật đúng là không phải một chuyện dễ dàng gì. Đại đa số mọi người đều là dân thất nghiệp đấy thôi! Cuộc sống nghèo khổ không cho phép mọi người có quyền nằm chơi xơi nước, cho nên cần phải vận động tay chân kiếm việc làm. Trình Tiểu Hoa là một người thất nghiệp trong số tất cả những người thất nghiệp, cô tự nhận thấy được rằng bản thân của mình không thể cứ mãi vô dụng như thế, đành phải tận lực phản kháng cái thói lười của mình, chân ướt chân ráo đi từ nông thôn lên đến thành phố để kiếm việc làm.
Này, nhưng mà cho dù thế nào cũng là thôi đi! Có rất nhiều việc làm ở trên thành phố này mà? Hơn nữa ở thành phố này cũng tồn tại không ít người, chính là vô cùng vô cùng vô cùng đông dân đó có được hay không hả? Tại sao cái tiệm mì vằn thắn đó lại chọn phải cô? Tại sao? Cô thật là không phục mà! Ở đây, mọi người rất là quái dị nha, đặc biệt là chủ quán, khiến cho người ta sợ hãi. Chẳng phải giấu gì, cái tiệm mì này là thuộc quyền sở hữu của địa phủ! Mà những người chủ quán mù vằn thắn này, tất cả đều không phải là người! Ô ô, họ không phải là người!