Đếm xong xấp tiền toàn tờ một trăm, hai vợ chồng hết ngó xấp tiền, lại ngó Phan Hoài Việt.
- Người bà con bên nội nhờ con mua giùm mấy món này để họ đãi tiệc khuya. Ông bà sui lên bất thình lình quá làm họ trở tay sửa soạn không kịp.
Thím Bảy giả lả:
- Ờ, tại thím thấy bữa nay con đặt mua nhiều hơn lệ thường nên ngạc nhiên... đôi chút. Tưởng đâu con mới trúng số độc đắc thì vợ chồng thím mừng giùm con.
Phan Hoài Việt từ lâu đã thấm thía cái cảnh nghèo đến mức không ai tin anh dám ăn xài sang cả. Họ tuy không nói ra, nhưng vẻ mặt chẳng biểu lộ một nét cằn nhằn nào khi thấy anh mua hàng của họ mà đắn đo từng li từng tí. Đồng lương nhà giáo không đủ để anh ta xoay sở giữa thời buổi vật giá leo thang này.
- Cha! Gió lạnh dữ bây? Ra ngó coi trời có sắp mưa hôn để tao còn sắp xếp lại quầy hàng nữa. - Vừa khuấy nồi cháo lòng cho nó không bị khét đáy, cô Sáu vừa biểu thằng con đang mải chơi game trong nhà ra phụ việc.
Ông Hai "Thời Tiết" đưa mắt nhìn vòm trời dày đặc mây mù, rồi trề miệng phán:
- Mưa.
- Mưa thiệt hôn ông? Đừng có hù tui nghe.
- Chời, dân đóng đáy mà hổng biết coi sao bà?
Tô cháo lòng nóng bốc khói, đỏ rực sắc ớt bột pha vào, chưa ăn mà đã khiến người nhìn thấy đau bao tử giùm. Nhưng ông Hai ăn quen nên húp coi ngọt lìm lịm, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562384/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.