- Tôi tìm thấy thứ này!
Đoàn Chí Viễn đưa tờ giấy trắng ngần cho Mạnh Cường xem. Không hẹn mà gặp, cả hai cùng bàn nhau nên đem hơ trên lửa nóng hoặc tẩm nước thử.
Trần Cảnh Chiêu đã vào nhà xác khám nghiệm tử thi, tàn lửa nướng khoai hãy còn cháy tí tách, hương thơm của vỏ khoai ngòn ngọt lan tỏa khắp mảnh đất hoang tàn.
Hai người cúi đầu chào một bác bảo vệ bụng phệ đang đi tuần, rồi ngồi xổm xuống bên cạnh đống lửa. Không có gì hiện ra khi họ hơ qua, nên sẵn có chai nước suối, Mạnh Cường rẩy nước lên trên bề mặt tờ giấy, rồi rưới phần nước còn dư lên đám lửa.
"Lấy trái tim của Francis Châu làm vật trao đổi."
- Francis Châu bị tử hình bằng cách nào? - Mạnh Cường gấp tờ giấy thật nhỏ, rồi bỏ vào trong túi zip, đoạn kéo khóa lại. Xong xuôi đâu đấy, mới quay sang nhìn anh bạn lính dù.
- Tiêm thuốc độc.
- Xác do ai giữ?
- Tôi không biết.
- Đ* má sao nó không đòi thiên thạch luôn đi?
Trong lúc hai người đang đau đầu tìm cách tra hỏi tin tức về chỗ chôn xác của Francis Châu, Viên Thùy lại đang đến nhà bạn gái cũ của người đàn ông mặt sẹo đội nón lưỡi trai. Ngôi nhà chữ Đinh ấy là nơi sinh sống của hai mươi ba con người, già trẻ lớn bé đủ cả, thành viên nhỏ nhất mới vừa chào đời được hơn một tuần lễ. Bốn đời nhà họ Đinh sống trông vào mười mẫu ruộng và ba mẫu đất trồng cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562382/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.