Stephen Đoàn được Trần Bảo Sơn đón ở một bến xe "lục bình". Người Linh mục xấu trai ngồi uống cà-phê chừng hơn nửa tiếng thì chàng cư sĩ mày tằm mắt phụng mới tới. Đáng ra anh đã xuống Kiến Hòa, nhưng vì cần gặp người này gấp nên phải vòng lên An Giang.
Nghe hết bản "Thương Mẹ" của nhóm nhạc sĩ Lê - Minh - Bằng, trong bài này ba ông ký tên là Minh Kỳ - Dạ Cầm, qua phần trình bày của Trung Chỉnh, Stephen Đoàn mới đứng dậy đi trả tiền nước và đủng đỉnh bước ra xe của Trần Bảo Sơn.
Chiếc xe Lexus chín chỗ rất rộng rãi và thơm phức, lại có tính năng xoa bóp - đấm lưng cho người ngồi. Chưa kể tới là màn hình LCD cảm ứng thời thượng có rất nhiều mục giải trí thật tuyệt.
Trần Bảo Sơn thấy dáng đi hơi khòm của người bạn đường thì biết chắc anh ta đang rêm mình nên điều chỉnh cái ghế hơi ngả ra sau và ấn nút "Đấm bóp", rồi mời anh ta leo lên ngồi.
Đối với nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ thì "Không còn gì sung sướng khi trở về thăm lại Quê Hương", còn với Stephen Đoàn thì "Không còn gì sung sướng như đang nhức mỏi mà được ngồi lên ghế xoa bóp". Anh nằm ngửa đầu, để mặc cho chiếc ghế đáng yêu xua tan cơn rêm mình và bải hoải.
- Đỡ đau lưng chưa bạn hiền?
Stephen Đoàn cười giòn:
- Rất cảm ơn anh.
Trần Bảo Sơn vừa sửa kiếng chiếu hậu vừa hỏi:
- Mà, cao danh quý tánh anh là chi?
- Tôi tên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562314/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.