Tới nơi, thể theo ý của Cha Hoàn, nguyên nhóm chọn cái bàn nằm gần đài phun nước ở sau hè quán nhỏ; lúc bấy giờ chỗ này không có khách nào ngồi trước nên hết sức thuận tiện trong việc nói chuyện riêng. Đôi "vợ chồng một thuở" Tuyết Mai - Duy Khánh vừa ca xong bài "Các anh các chị", sáng tác này của nhạc sĩ nào không rõ.
Cha Hoàn kêu một ly chè "Sương Nguyệt Ánh", ở trỏng bỏ sương sâm, sương sa, sương sáo, hột lựu, bánh lọt và đá bào rồi chan nước cốt dừa và rắc đậu phộng rang giã nhuyễn lên trên; trước đây chủ quán bán chè theo kiểu "Buffet", tức muốn ăn sao thì biểu quán làm vậy, về sau có cự nự mắc - rẻ nên chủ quán đặt tên riêng cho từng cách bỏ và định giá sẵn cho khỏi mất công lôi thôi. Còn bốn người kia gọi cho mình một món ăn chơi đơn giản.
Nguyễn Chí Công nhỏ nhẹ hỏi:
- Thưa Cha, Cha có thể cho con biết vì căn cớ nào mà Cha phải gửi con lên Sài Gòn không?
Matthias Hoàn trầm ngâm một đỗi, rồi mới thở hắt ra và giãi bày:
- Cha không nuôi nổi con, vì con gái của Cha đang cần tiền để học Đại Học. Vả chăng, "má Hai" của con đã phái người tới ám sát con nên Cha phải nhờ cảnh sát Tống Nhạn lo giùm. Ai ngờ đâu Nhạn gãy cánh mà Kỳ Lân cũng mất đuôi luôn.
- Bác sĩ Pháp Y Lê Vĩ Kỳ, cha của Mục sư Martino Lê Vỹ Khiêm, có phải không Cha? - Lê Đức Hoàng nghiêm mặt hỏi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562313/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.