Làm công việc xong nhanh hết mức có thể, nhưng khi ghé qua thì tiệm đã đóng cửa từ đời nào rồi. Cẩn Tranh cảm thấy muốn héo mòn, lại quay xe đi về nhà mình, không còn hứng thú tìm hàng bánh nào khác nữa. Trước đó cũng đi tìm nhiều hãng nổi tiếng, họa hoằn lắm ngày mưa gió mới đến Tiệm bánh Dâu tây gần công ty để thử. Quan niệm của anh là bụt chùa nhà không thiêng, càng gần sẽ càng chán, nhưng không ngờ giờ không thể ăn ở chỗ khác ngoài ở đây được.
Ở nhà còn mỗi cô giúp việc đang cắn hạt dưa xem phim, cười to đến mức chú cún Quý Phi giống Husky còn phấn khích sủa 'áu áu' theo nữa
"Cậu Tranh về rồi đấy à? Ông bà chủ mới đặt vé đi du lịch Paris hôm nay không báo kịp cho cậu."
"À dạ..."
Xem hết tập phim, giúp việc đã dọn sạch sẽ đồ đạc xung quanh mình. Cô đã làm cho gia đình anh hơn mười năm rồi, nấu ăn rất ngon mà dọn dẹp lại sạch sẽ, không có gì để phàn nàn cả.
"Cẩn Tranh về từ bao giờ đấy? Công ty mày mất đồng hồ à?"
Cẩn Phi, chị gái của anh ăn mặc lấp lánh từ đầu tới chân để chuẩn bị tới quán bar bây giờ. Nghe độc mồm vậy thôi, chứ chị ta cũng không xấu tính lắm. Nhưng tên của chú chó Husky kia là lấy từ tên Phi của chị ta thật...
"Mai nhớ dẫn Quý Phi đi dạo đấy, nó mới cắn rách đôi giày da mới của mày rồi. Thế thôi, chị đi đây"
Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-banh-dau-tay/2790603/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.