"Em với Phó Nghĩa chia nhau đi tìm. Anh đạp xe quanh đây xem thế nào. Cầm máy đi, có việc gì phải gọi luôn đấy!"
Diêu Tinh nhanh chóng phân công công việc rồi đi luôn, Tuyết Nhi cột gọn tóc mình lên rồi chạy đi tìm.
"Hiểu Chúc! Hiểu Chúc!"
Tuyết Nhi tả lại dáng vẻ Hiểu Chúc cho người qua đường, nhưng ai cũng xua tay rồi đi thẳng. Tự nhiên không kìm được lại rơi nước mắt, Phó Nghĩa chạy lại phía cô, thở lấy hơi.
"Sẽ không sao đâu, em đừng khóc."
"Chẳng may Hiểu Chúc có chuyện gì, tiểu Ngụy làm sao chống đỡ được...cả hai đứa đều là người em coi như ruột thịt. Em không muốn nhìn tiểu Ngụy khóc nữa". Truyện Đoản Văn
Phó Nghĩa biết Tuyết Nhi rất nuông chiều Hiểu Ngụy, thậm chí còn bảo vệ thái quá còn hơn một người mẹ nữa. Nhưng anh không nghĩ cô còn lo lắng nhiều đến mức này, khóc lóc không kìm lại được luôn.
"Hôm nay tiểu Ngụy lại khóc rồi. Em đã hứa không để em ấy khóc nữa, là do em không nghe kĩ yêu cầu của khách...huhu! Là do em khiến tiểu Ngụy bị chỉ trích. Nếu không em ấy sẽ không phải gửi Hiểu Chúc đi...huhu"
Người đi đường bắt đầu bàn tán xôn xao, lắc đầu ngán ngẩm, chẹp miệng chê trách.
"Đúng là tra nam, ban ngày ban mặt làm con gái nhà người ta khóc lóc như vậy"
"Được mỗi cái mặt, giới trẻ bây giờ...chậc chậc"
"Khổ thân cô gái, gặp loại không ra gì"
Phó Nghĩa dỗ Tuyết Nhi không xong, cũng không thể giải thích với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-banh-dau-tay/2790594/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.