Quả nhiên... chỉ có khổ qua mới có thể an ủi khổ qua. Diêu Như Ý và vợ chồng Chu Cử Mộc hẹn nhau vào giờ Thân (3-5 giờ chiều),bây giờ vẫn chưa đến giờ Ngọ (11 giờ trưa - 1 giờ chiều),nàng vẫn còn vài giờ rảnh rỗi để giết thời gian. Diêu Như Ý đã muối mận xong, lát nữa cho lừa ăn xong, nàng sẽ ngồi dưới hành lang, vừa hóng gió buổi chiều vừa ăn. Thật là thảnh thơi biết bao! Hôm nay cũng coi như là ngày cuối cùng Diêu Như Ý được nhàn rỗi. Dù sao thì ngày mai các học trò sẽ thi xong. Lúc đó con ngõ này chắc chắn lại nhộn nhịp vài ngày liền. Đặt mận đã muối trong nước đường muối cam thảo ô mai dưới hành lang, Diêu Như Ý vội vàng đi thêm vài bước, nhanh chân đến trước cửa sổ phòng bếp lấy bình sữa chuyên dụng cho con lừa nhỏ. Tiếng kêu của con lừa con què chân bị nhốt trong tiệm đã trở nên càng thê thảm và cấp bách, như thể nếu nàng mà không đến ngay nó sẽ chết đói ngay lập tức. Con lừa nhỏ què chân này tiếng kêu càng ngày càng to. Nó mới được một tháng tuổi, gầy đến tội nghiệp, Diêu Như Ý ôm nó trong lòng cũng không thấy nặng. Nghe nói, một con lừa con mới sinh khỏe mạnh nặng mười lăm cân (7,5 kg). Nhưng hôm qua Diêu Như Ý đột nhiên nảy ra ý tưởng dùng cái cân lớn để cân nó, nó chỉ nặng mười hai cân (6 kg). Nhẹ hơn cả lừa con mới đẻ, thật sự không thể tin được. Nó có bộ lông màu xám, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/4667615/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.