Xe, nhà, tiền, và vòng vàng Vừa nghe lời của Lâm Văn An, Triệu Bách Quân không khỏi nheo mắt. Khuôn mặt tròn trịa mập mạp của ngài cũng lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý. Ngài nhhuynh chóng bước xuống bậc thềm ngự, một bàn tay dày cộm siết lấy cổ Lâm Văn An. Ngài ghé sát lại nói nhỏ: "Nói nhhuynh! Chuyện trọng đại như vậy mà đến khi sắp kết hôn ngươi mới nói cho trẫm! Thật đáng ghét!" Một lát sau khi biết hắn muốn lấy cháu gái của Diêu học sĩ, Triệu Bách Quân như bị sét đánh ngang tai, chịu đả kích lớn. Bàn tay đang siết cổ Lâm Văn An cũng buông lỏng: "Ngươi muốn lấy nữ nhi nhà họ Diêu? Sao lại là nàng ta chứ! Trẫm nhớ cháu gái Diêu học sĩ nhỏ hơn ngươi nhiều lắm mà? Ngươi theo bối phận đều là thúc thúc của nàng ta rồi! Hơn nữa, không môn đăng hộ đối, làm sao xứng đôi chứ! Ngươi sẽ không phải vì muốn báo đáp ơn tiên sinh của ngươi mà làm vậy chứ?" Lâm Văn An bị câu nói vô tình của ngài là "nhỏ hơn ngươi nhiều lắm" và "là thúc thúc của nàng ta" làm cho đau lòng. Hắn đang định mở miệng phân trần nhưng Triệu Bách Quân đã nghĩ xa hơn nữa, khuôn mặt đầy lo âu, còn đau khổ hơn cả hắn: "Các ngươi thành thông gia. Vậy chẳng phải trẫm càng không có cách nào để thoát khỏi Diêu học sĩ sao? Sau này lén ra ngoài tìm ngươi chơi, chẳng phải lại bị ông ta càu nhàu sao? Ông ta luôn nói cái gì mà mất thể thống, cái gì mà phải làm tấm gương cho Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/4667611/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.