Bên ngoài tiệm tạp hóa nhà họ Diêu.
Mặt trời đã lên đến nửa tường, là lúc nghỉ trưa. Con hẻm sau một lúc náo nhiệt lại trở nên im lặng. Chỉ có vài con vẹt nhà họ Du hót líu lo dưới mái hiên, chửi mắng người.
Vì là ngày thi cử, việc làm ăn trong ngõ cũng buôn bán ế ẩm. Diêu Như Ý liền đóng cửa tiệm tạp hóa. Nàng bảo mọi người trong nhà đi ngủ trưa. Hôm nay không cần ai trông coi tiệm.
Diêu Như Ý đang ngủ rất ngon, lại mơ thấy mình và Lâm Văn An đang trốn trong góc sâu của kệ hàng, hắn đang định cúi xuống... Đúng vào lúc quan trọng, nàng nghe thấy tiếng đập cửa vang trời. Bành bành bành!
Nàng tiếc nuối, mơ màng tỉnh giấc, đành phải thay quần áo đứng dậy, lê dép ra mở cửa. Chốt cửa vừa được rút ra, một lực mạnh đã ùa vào, suýt chút nữa đã xô ngã nàng vẫn còn ngái ngủ. Nhìn kỹ lại, trước bậc thềm ngoài cửa, đầy ắp hàng xóm láng giềng. Từng khuôn mặt quen thuộc túm tụm lại rất gần, con ngươi đều phát sáng màu xanh lá, nhìn chằm chằm vào nàng.
Cơn buồn ngủ của Diêu Như Ý lập tức bay biến vì sợ hãi. Cái gì vậy? Công kích Quang Minh Đỉnh à?
Chưa đợi nàng mở lời, Anh thẩm tử đã xông lên, dang rộng hai tay, ôm chặt lấy nàng. Lực mạnh đến nỗi Diêu Như Ý tối sầm mặt mũi. Chỉ nghe Anh thẩm tử vui mừng nói: "Như Ý, con đúng là đại ân nhân của cả ngõ này! Là sách của con! Sách của con đã giúp các học trò Quốc Tử Giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/4667610/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.