Canh ba giờ Mão, mặt trời mới mọc lên ở phương đông, chợ sáng người qua lại tấp nập, có chiếc xe ngựa phi nước đại trên phố.
Đỗ Tam Tư nhường đường một chút, khiêng bao bột mì tò mò nhìn xung quanh, người cưỡi ngựa khuôn mặt chính trực, dưới vạt áo có hoa văn màu vàng bao quanh, vải dệt lụa trắng, thắt lưng kỳ lân bằng da màu đen quấn bên hông, hai cái móc bằng vàng như khảm đá quý, áo choàng màu đen sang trọng, trên mặt mang theo mặt nạ màu đen che nửa gương mặt.
Người khác chỉ cần nhìn mặt nạ kia là muốn trốn, Đỗ Tam Tư cũng trốn, nhìn bộ quần áo trên thân thể người kia.
E là giá trị không ít tiền.
Đỗ Tam Tư cực kỳ hâm mộ, nàng nhìn ngây ra một lúc, bất giác mấy con ngựa đã chạy xa. Nàng nghe người qua đường thấp thỏm nghị luận mới biết đó là Vũ lâm vệ, hầu cận của hoàng đế từ kinh thành tới đây tra án.
Hoàng đế ở độ tuổi trung niên, cũng coi là minh quân. Đỗ Tam Tư lục tìm ký ức liên quan tới vùng đất ở kinh thành. Nàng không bận tâm nữa, khiêng túi rời đi.
Nàng đi vài bước, không nhịn được thầm oán giận, nàng vốn không cần vất vả như thế này.
Đều do tiểu phản diện kia nói muốn dẫn người tới cổ động. Trận cổ động kia ắt phải chuẩn bị nhiều thứ, chưa nói đến rượu thịt, đậu phộng. Những thứ tầm thường đó chắc chắn Đoạn Nha nội cũng chướng mắt, thế nào cũng bắt nàng nghĩ ra mấy thứ khác người.
Đỗ Tam Tư rất sầu não, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598734/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.