Đoạn Tam Lang nhướng mày, tiếp tục đánh giá từ đầu đến chân nàng, sau một lúc lâu, đột nhiên nghiêng người nói: “Vào đi.” 
Ra lệnh như thể đây là nhà của hắn vậy. 
Đỗ Tam Tư không cảm nhận được sát ý, cảm thấy giọng nói rất bình tĩnh, còn thong dong hơn cả đêm qua. Nàng lê từng bước chân vào, hận không thể đứng cách hắn 800 mét. Nàng đặt chậu rửa mặt lên giá cạnh khung cửa sổ. 
Sau đó, nàng lấy hai cái hộp từ ngăn tủ bên cạnh bàn trang điểm ra, nhỏ giọng nói: “Đây là…… cao rửa mặt ta vừa mua, bột đánh răng cùng bàn chải đánh răng, đều là đồ mới, ngươi dùng đi.” 
Đừng coi thường trí tuệ của cổ nhân, kỳ thật đồ vật mà hiện đại có, không phải cổ nhân không dùng, người ta cũng có. 
Ví dụ như cao rửa mặt này, tương đương với sữa rửa mặt thời hiện đại, thành phần thiên nhiên lành tính, hơn nữa kích thước bằng bàn tay, có đủ mẫu mã, hình bầu dục, hình vuông, hình hoa, hình mỹ nhân…… 
Nói một cách nghiêm túc, một trong số chúng còn đẹp hơn đồ thời hiện đại. Đều làm từ thảo dược, hiệu quả sẽ không thấp, cùng loại còn có cao rửa tay, thuốc rửa mặt, bột đánh răng, dầu gội đầu, v..v. 
“Bàn chải đánh răng” này gần giống với bàn chải đánh răng hiện đại, nhưng đẹp và tinh xảo hơn. Có điều hương liệu và muối đen trong bột đánh răng khiến Đỗ Tam Tư cảm giác cổ quái, nhưng cũng mang phong cách của đương đại. 
Trong sách《 Mộng Lương Lục 》có ghi: “Đầu hẻm Sư tử có cửa hiệu bàn chải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598732/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.