Lúc này mọi người đã biết tác dụng của ủ phân, Lâm An lại là cố đô, đường phố sạch sẽ, nước thải của các gia đình đều có người chuyên môn thu mua để bón ruộng.
Đỗ Tam Tư thở phào vì chuyện được giải quyết, trong lúc thương lượng với người đào hố, vô tình nghe được những tin đồn nhảm.
“Kia chính là bé Tiểu Tam nhà họ Đỗ, bình thường cũng chín chắn, nhưng còn nhỏ tuổi quá. Đoạn Nha nội không sợ tổn hại âm đức à!”
“Hà hà, người ta đã mười lăm tuổi, cũng không nhỏ nữa. Ngươi không biết sao? Nghe nói Đoạn Nha nội ra mặt vì con bé đấy, đánh bà thím họ Vương vỡ đầu chảy máu kia kìa.”
“Trai chưa cưới nữ chưa gả, hơn nữa con bé còn mồ côi bơ vơ không nơi nương tựa, chẳng phải dễ bắt nạt à. May Đoạn Nha nội hành động nhanh, bằng không…… ha ha.”
Đỗ Tam Tư: “……”
Wtf?!
Nàng cuối cùng hiểu rõ câu nói kia của Đoạn Tam Lang! Cũng biết vì sao đồ vật bị trộm được trả lại.
Chung quy là cho rằng mình cùng tiểu phản diện pháo hôi có liên quan.
Oan quá, oan uổng quá.
Sao nàng lại quên chứ, Đoạn Tam Lang chính là nhân vật được xây dựng theo hình tượng “Khinh nam bá nữ”, ăn chơi trác táng! Hắn chủ động hỗ trợ, cho dù không có chuyện gì, người khác cũng sẽ liên tưởng đến một vài thứ khác!
Tuy Đỗ Tam Tư không nghĩ tới việc gả cho người trong sách, nhưng…… nhưng nàng càng không muốn có liên quan gì tới tiểu phản diện kia.
Đỗ Tam Tư nhăn mặt lại, trong tay xách gạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598722/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.