Ánh mắt Đoạn Tam Lang vô thức bị nàng thu hút, nhìn thấy thế liền có phần buồn cười.
Đến mức này sao? Nàng hạ độc hắn, hắn cũng chưa làm gì nàng, vừa rồi còn giải vây cho nàng, hiện tại lại vội vã muốn trốn?
“Ngồi xa thế ngươi nghe thấy ta nói sao?” Đoạn Tam Lang lấy mũi chân chỉ vào một chỗ trên mặt đất, “Tới đây ngồi!”
Trời ạ, đây là ý gì? Chẳng lẽ muốn ta ngồi lên đùi hắn!? Chẳng lẽ hắn muốn đổi cách thức sỉ nhục ta?
Đỗ Tam Tư hít một hơi thật sâu, sau đó cất bước chạy!
Đoạn Tam Lang: “???”
Chuyện quỷ quái gì đây?
Nàng chạy làm Đoạn Tam Lang ngây ra, nhưng phản ứng thân thể vẫn rất nhanh. Đỗ Tam Tư còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Đoạn Tam Lang vốn đang ở phía sau nàng, nhưng vừa lắc mình một cái đã đứng ở trước mặt, hơn nữa dứt khoát lưu loát mà đóng cửa lại!
“Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì?!” Đỗ Tam Tư kinh hoảng sợ hãi, nhặt ghế lên phòng bị.
“Ta mới muốn biết, ngươi muốn làm gì?” Đoạn Tam Lang thấy nàng vừa sợ vừa gào lên mà bật cười “Ta bảo ngươi ngồi gần chút, ngươi chạy cái gì? Bổn thiếu gia ăn thịt ngươi chắc?”
Đúng là không phân biệt tốt xấu, không biết người có lòng tốt, Đoạn Nha Nội hắn thật vất vả quang minh chính đại làm chuyện tốt, còn bị người ghét bỏ thành như vậy?!
A? Ngồi gần chút sao?
Đỗ Tam Tư ngẩn ngơ, chưa hết ngạc nhiên nhìn chỗ ngồi ban đầu của hắn, chó con đang nghiêng đầu ngồi xổm dưới ghế, ra vẻ dễ thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598719/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.