Edit: OnlyU
Tiệm quan tài vốn không có ai, ôm ôm hôn hôn Tạ Miên không thành vấn đề, thế mà đột nhiên Bạch Thất, Mục Yêu và Minh Thu đều quay về, ngoài ra còn có thêm người bạn thiên giới là Mục Lâm.
Vừa rồi Tạ Miên bày dáng vẻ không biết phải trái mà khóc lóc om sòm, nắm cổ áo Phạm Lam ra lệnh này nọ, sau đó còn bị hắn ôm hôn… Nhất thời cậu hơi ngượng ngùng đẩy hắn ra, nhưng hắn vẫn không buông tay mà nắm chặt cổ tay cậu.
Tạ Miên hạ giọng: “Anh buông ra.”
“Không muốn.” Đại khái có lẽ hắn đã gỡ được gánh nặng, hiện tại lại bắt đầu đeo cái mặt nạ “thích ăn kẹo hay lạc đường” mỏng chưa đến một ly kia lên mặt.
Phạm Lam quay đầu lại, thản nhiên nói: “Mấy người nghỉ phép xong rồi, vậy bắt đầu từ ngày mai, tôi và Miên Miên sẽ đi nghỉ phép, cần mấy người trông coi cửa tiệm.”
Tạ Miên: “?”
Cậu nói muốn nghỉ phép khi nào?
Mục Yêu chẹp miệng, ném hành lý ra phía sau rồi ra lệnh cho Mục Lâm: “Xách lên đi.”
Mục Lâm đáp một tiếng rồi lập tức xách lên, tranh thủ kỳ nghỉ phép này hắn đã làm dịu mối quan hệ giữa hai người một chút.
Tuy Minh Thu còn rất nhiều lời muốn nói nhưng thấy sắc mặt Phạm Lam, dự định của hắn tan thành mây khói bèn dẫn Tiếu Sơn đi lên lầu.
Tiếu Sơn đi được vài bước bỗng “A” một tiếng rồi buông tay hắn ra, chạy đến cạnh Tạ Miên và Phạm Lam, do dự hỏi: “Anh Phạm Lam, anh thật sự trở lại sao?”
Hắn gật đầu, xoa xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-truong-sinh/1354755/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.