Editor: mèomỡ
(http://bjchjpxjnh.wordpress.com)
Ánh mặt trời xuyên qua tầngtầng mây mù, Ly Du Dao đứng trên đám mây quan sát nhà cửa dưới chân. Nàngtừng nghĩ nếu trở về nhất định phải ngủ một giấc, nay nàng đã trở về lại chỉmong thoát khỏi cơn ác mộng không có Bạch Nham này, ôm chặt lấy hắn vĩnh viễnkhông buông tay.
Nàng lặng lẽ ngồi xuống nóc nhàmình, cuộn người ôm lấy hai chân mình, vùi đầu giữ hai đầu gối. Bên cạnh trốngkhông giống như đang đào khoét tim nàng. Bạch Nham nói, bọn họ có thể tìm mộtnơi non xanh nước biếc an cư, ban ngày ngắm mặt trời mọc, buổi tối ngắm trăngsao, rảnh rỗi thì đi chung quanh. Những ngày nhàn nhã đó, hắn sẽ trải qua cùngmột người khác. Hắn sẽ hứa cho ‘nàng’ kiếp sau, tam sinh tam thế, đời đời kiếpkiếp, hắn sẽ nói rất nhiều điều dễ nghe nói dỗ ‘nàng’ vui, hắn sẽ thật lòng bảovệ ‘nàng’ - cô gái thay thế Du Dao hạnh phúc, cũng sẽ làm cho Bạch Nham hạnh phúc .
Ôm chặt lấy chính mình, cảngười nàng run lên nhè nhẹ, làm thế nào mới có thể áp chế được nỗi đau trongtìm? Làm thế nào mới có thể không hận Bạch Nham không giữ lời hứa? Làm thế nàomới có thể sống qua quãng ngày cô đơn sau này? Nàng còn có thể làm gì? Nàngkhóc, nhưng không ai lau khô nước mắt cho nàng. Nàng đau khổ, nhưng không aivươn tay ôm nàng an ủi nàng. Bên người thiếu một người, nàng giống như thiếutoàn bộ thế giới. Trái tim nàng tan nát, thế giới của nàng chỉ như đống phếtích, nàng phải sống ra sao?
“Chưởng quầy Ly?!” Đỗ Tuyềnkhông biết khi nào đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-pho-tay/1271826/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.