Edit: nguyenkim2603
Beta: 如意 Như Ý
Lưu Vận đi đến đối diện ăn mì sợi, Tô Anh lên mạng xem tư liệu một lát, trái lo phải nghĩ cứ cảm thấy có cái gì đó không đúng, không phải là mình đã bỏ sót cái gì rồi chứ?
Nhưng mà nghĩ không ra. Tô Anh gãi gãi đầu, thật là đau đầu.
"Anh Anh~". Hoa Thủy Tiên yếu ớt kêu Tô Anh: "Em đau đầu!".
Tô Anh ngẩn ra: "A? Đau đầu?". Cô đi qua nhìn nhìn hoa Thủy Tiên một hồi lâu... đầu ở đâu? ?
“Đúng rồi, đau đầu!".
“Còn sợ hãi chuyện tối qua sao?”.
“Vâng”.
Kỳ thật trước đó mỗi sáng sớm hoa Thủy Tiên đều nài cô mang nó đến cạnh cửa, bởi vì nó rất thích xe, chỉ cần nhìn từ xa cũng có thể vui vẻ tự chơi cả ngày. Hôm nay lại ngoài ý muốn không muốn đi, ở trong phòng không dám đến cạnh cửa, xem ra hôm qua mưa to đã khắc ấn tượng cực kỳ sâu cho nó.
Tô Anh an ủi nói: “Hiện tại chúng ta đã không có việc gì, cho dù trời thật sự mưa nữa, thì trong phòng cũng rất an toàn. Em đừng sợ.”
“Nhưng em còn sợ”.
Tô Anh không có biện pháp: “Vậy thì làm sao bây giờ?”.
Thủy Tiên: “Em muốn ngồi xe, loại xe thật đẹp ấy."
Tô Anh: “……”
Cô thế nào cũng không nghĩ tới Thủy Tiên bị doạ mất hồn, lúc này lại còn muốn ngồi xe, không khỏi tưởng tượng một chút cảnh tượng mình ôm Thủy Tiên ngồi xe...
Thủy tiên khẩn trương: “Không được sao?”.
Nó lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070598/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.