Edit: heka
Beta: Thuỳ An
Ban đêm mưa rất to, cuồng phong gào thét, Tô Anh giật mình tỉnh giấc, đi xem thì thấy hoa nhài đã bị thổi đến tàn tạ không thôi. Nó sợ gió thổi cùng mưa tạt, giọng nói kinh hoảng vang lên: "Anh Anh, Anh Anh!".
Tô Anh chạy nhanh đi đóng cửa sổ lại. Chỉ có xương rồng là không sợ, nó còn có thể ưỡn ngực oai vệ, khí phách hiên ngang hát quốc ca!
Cửa sổ vừa đóng, âm thanh mưa rền gió dữ liền bị ngăn cách ngoài cửa sổ. Tiếng mưa nhỏ bớt, hoa nhài thở phào một hơi: "Thật đáng sợ, em cảm thấy như mình sắp bị thổi đi luôn rồi."
Lá cây run lên, cánh hoa màu trắng non nớt cũng rơi xuống theo, rải rác trên cửa sổ.
Muốn khóc...
Xương rồng nói: "Ngươi cũng quá nhu nhược." Nó ưỡn thẳng cái eo, những gai nhọn trên người bởi vì mưa gió rửa sạch ngược lại càng thêm sáng bóng.
Hoa nhài: "Ngươi cho rằng ta thô cứng như ngươi sao?".
"Ta đây rõ ràng là kiên cường! Trưởng thành trong mưa gió!".
"Hừ...!"
"Ngươi thì đúng là tàn tạ trong mưa gió nha."
Hoa nhài được Tô Anh nuông chiều chăm sóc, không giống như xương rồng đã trải qua sự đời, nó tức giận: "Đừng nói nữa, ngươi thật sự rất phiền đó!".
Xương rồng cười hì hì: "Đừng sợ đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi."
Tô Anh bất đắc dĩ: "Đừng lắm lời, chị đi xuống lầu nhìn xem."
Ầm ầm —
Một tiếng vang lớn làm kinh động cả bầu trời, tia chớp chia thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070597/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.