4.
Mồ hôi lạnh thấm ướt lưng ông giám đốc, trong viện bảo tàng vốn đóng kín bỗng vô cớ nổi lên một cơn gió lạnh, sống lưng ông lạnh toát, đôi chân vốn đi lại bất tiện lại càng đi nhanh hơn.
Lần này ông bám vào tường đi về phía trước nhưng vẫn không tìm thấy cửa thang máy, ngược lại, lại bước vào một phòng triển lãm khác.
Dưới ánh sáng mờ tối, chiếc bình sứ Thanh Hoa thời Nguyên vẫn lặng lẽ nằm đó.
“Két…”.
Ông giám đốc ngây người, sau đó tiếp tục lao về phía trước như phát điên. Làm sao có thể như thế được? Cho dù viện bảo tàng hình tròn nhưng một tầng chỉ có bồn phòng trưng bày, ông không thể lần nào cũng bước vào gian trưng bày gốm sứ được.
“Két…”.’
Tiếng động như âm hồn bất tán vang lên sau lưng ông như bùa chú đòi mạng, khiến ông vô cùng sợ hãi. Ông không còn nơi nào để trốn, chỉ biết sống chết cắm đầu lê chân bước về phía trước. Không lâu sau đó, ông lại đứng trước chiếc bình sứ Thanh Hoa thời Nguyên lần nữa.
Đầu óc ông trống rỗng.
“Két két…”.
Lần này tiếng động ấy vang lên ở không xa phía sau ông.
Ông giám đốc quay người lại theo phản xạ, đằng sau là bóng tối. Ông muốn bước lên một bước nhưng không có chút sức lực nào, cuối cùng đành cứng người đứng nguyên tại chỗ, cả người chỉ có con ngươi có thể chuyển động. Ông thực sự chỉ muốn nhắm mắt lại nhưng đôi mắt phản bội ý thức của ông cứ mở to ra.
Dưới ánh sáng mờ mờ, các văn vật trong tủ kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-do-co-a-xa/69458/quyen-1-chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.