2.
“Đúng rồi, gần đây có phải có một ông chú tay vịn batoong, đeo kính gọng vàng cứ lượn lờ trong tiệm của anh không?” Gần đây bác sĩ mê mẩn món bánh chéo nhân tôm ở nhà hàng bên cạnh nên tối nào tan ca xong cũng tới mua hai đĩa, sau đó mang thẳng tới Á Xá ăn. Có người ăn cơm cùng luôn ngon hơn ăn một mình.
Gã chủ tiệm nhướn mày đặt đũa xuống, hỏi với vẻ ngạc nhiên: “Cậu gặp ông ta rồi à? Mấy hôm nay cậu tới đều không chạm mặt ông ta mà?” Mấy hôm nay ngày nào ông giám đốc cũng tới điểm danh, cũng chỉ nói lại chuyện đã nói hôm đó.
Bác sĩ nhìn gã chủ tiệm với vẻ kỳ lạ: “Đó là bởi vì ông ấy chặn tôi lại ngoài tiệm, còn vặn hỏi tôi đã mua gì ở đây chưa, và tình hình trong cửa tiệm”.
Gã chủ tiệm nghe vậy liền nheo mắt lại, nho nhã lấy giấy ăn lau khóe miệng.
Bác sĩ không nhận ra tâm trạng gã chủ tiệm đang trở nên xấu đi, miệng nhồm nhoàm một cái bánh chẻo, lúng búng nói: “Ông chú này rất lạ lùng, hỏi mấy câu cũng rất lạ, rốt cuộc anh quen được ông chú lạ lùng này ở đâu thế?”.
Gã chủ tiệm đang nghĩ chuyện khác, nghe hỏi liền thờ ơ đáp: “À, quen lúc trộm mộ trước kia”.
Bác sĩ suýt nghẹn, nhất thời không phân biệt nổi gã chủ tiệm đang nói đùa hay nói thật. Anh vội rót một cốc trà uống một ngụm, sau đó chợt nhớ ra điều gì bèn e dè hỏi: “Cái…cái gối sứ lần trước tôi mượn của anh…”.
“Đương nhiên cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-do-co-a-xa/69457/quyen-1-chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.