Cậu nhỏ
Chiều nay mưa tầm tã. Cả thành phố như nhuộm một màu xám nhàn nhạt. Những giọt mưa làm rơi rụng đầy những bông hoa phượng cuốn theo dòng nước. Trong quán tối sầm lại, cả không gian đều phủ một màn hơi nước tươi mát. Hôm nay tôi lại lười, thế là chẳng thèm mở cửa tiệm cứ thế mà đem một quyển sách một ly trà nóng, ra hiên nhà ngồi trên chiếc ghế bập bênh lim dim nhìn mưa rơi. Thời gian cứ trôi chầm chậm và mưa cứ mãi không dứt. Nếu cứ tiếp tục như thế có lẽ tôi cũng sẽ làm một giấc tới sáng mai. Thế mà:
“ Ding ding, ding ding” tiếng chuông tôi treo trước cửa rung từng hồi. Tôi nghĩ thầm chắc là gió thôi. Cứ thế tiêp tục reo từng hồi dai dẳng . Hai tên người làm của tôi hôm nay lại dở chứng đòi đi du lịch tới bãi biển để ăn hải sản bù lại những ngày làm việc vất vả. Nghĩ tới đó, tôi cười khinh bỉ “Dám bỏ ta lại một mình mà đi chơi, giờ các ngươi cũng không tốt đẹp chút nào” Lúc đó tôi mới miễn cưỡng đứng dậy nhấc tấm thân già cằn cỗi hơn 1000 tuổi này mà bước từng bước nặng nhọc đến cánh cửa.
Mở cửa, chẳng thèm nhìn vị khách đang ướt đẫm , mắt nhắm mắt mở chỉ nói:
“Hôm nay quán không mở cửa ”
Chưa kịp đóng cửa lại một bàn tay nhỏ bé nhanh chóng cầm lấy tay tôi. Đôi tay lạnh toát khiến tôi phải bất ngờ. Một cậu bé với mái tóc ước đẫm, run từng hồi trong chiếc áo khoác rộng thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-nho-o-pho-dong/2436528/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.