Cô không phải là người. Chính xác hơn cô là một yêu quái - là một cây hoa đào trên một ngọn núi cao.Hơn 100 năm cô ở trên ngọn núi ấy, được chứng kiến rất nhiều người, nghe được rất nhiều âm thanh của cuộc sống, chứng kiến được bao mối tình đẹp đẽ nở rộ dưới gốc cây hoa đào này, và tôi cũng muốn được sống đúng nghĩa.
Cô lúc đó còn ngây dại, không hiểu tình yêu là gì. Tôi đã từng chứng kiến một cặp tình nhân yêu nhau say đắm thường nhau trao cho nhau những nụ hôn dưới gốc cây. Rồi chiến tranh cũng tới, chàng trai phải đi lính ra chiến trường. Trước lúc chia tay hai người đã ở dưới cây đào của tôi cho nhau một cái ôm vĩnh biệt.Cô gái trao cho chàng trai một chiếc khăn tay.Cô nghe những người lính ngoài chiến trường về kể lại thì ra người con trai ấy đã hy sinh trên chiến trường, trước khi chết vẫn nắm chặt chiếc khăn tay của cô gái. Còn cô gái sau khi nghe tin, cô ấy đã chạy tới chỗ tôi dưới gốc cây đào khóc nức nở và đã gieo người tự tử xuống khe núi gần chỗ cô.
Để đến ngày hôm nay trải qua bao sự việc cô mới hiểu được tình là gì. Không phải không muốn đến là sẽ không đến tất cả đều phụ thuộc vào duyên số. Người ấy đã đến và thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô. Tuy nhiên, sau này hai người lại bị chia cách. Cô vẫn chờ người về. Chính vì vậy cô mở tiệm bánh lấy tên “Đợi Người”. Tiệm bánh này nổi tiếng với một loại trà có tên là "hồng trần". Tương truyền, đây là loại trà vô cùng đặc biệt, tùy theo từng người thì vị trà cảm nhận được cũng khác nhau. Và cô vẫn ở đó... đợi người quay về...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]