Bữa nay làm nhân viên bán bánh rồi sao?
Huyết Tâm dập tắt nụ cười khi thấy người này trước mặt cô, cô liền đặt ly nước xuống rồi lạnh giọng hỏi:
- Đến đây làm gì?
Người đó mới ngồi xuống mà cười đểu, rồi bèn nói:
- Đương nhiên là đến ăn bánh rồi. Mà ngộ hả, tên tiệm bánh cũng khá lạ, Bí Ẩn.
Huyết Tâm có vẻ khó chịu mà nói:
- Tên thế nào không có ảnh hưởng gì cuộc sống của ai kia đâu, Tuyết Hoa nhỉ?
Tuyết Hoa nghe xong, bàn tay nắm chặt lại để cổ kiếm chế cơn giận trong người, cô ta nói một câu thì Huyết Tâm lại bật một câu, lúc sau, khi đã ổn định tâm trạng và Huyết Tâm lấy bánh ra, Tuyết Hoa mới bàn đến vụ khuya hôm qua.
- Khá tốt đấy. Nhưng tại sao cô muốn vào tiệm bánh này làm nhân viên vậy?
Huyết Tâm ngồi xuống đáp lại:
- Để dễ làm việc hơn, đồng thời tôi cũng muốn rửa tay gác kiếm.
Tuyết Hoa mới bảo:
- Đúng là dễ, nhưng lỡ mọi người ở trong tiệm bánh phát hiện thân phận của cô thì sao đây? Lỡ như gặp người trong một gia đình đã bị gia đình của cô từng hại thì sao đây?
Huyết Tâm thở dài, bèn đáp:
- Khi đó, tôi sẽ tự khắc rời khỏi đây. Sao, bánh thế nào?
Tuyết Hoa mỉm cười, nói:
- Ngon lắm đấy. Chắc cậu chủ ở đây có tài.
Huyết Tâm bật cười mà bảo:
- Tài thật nhưng sợ chuột đó.
Tuyết Hoa ngạc nhiên mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990170/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.