Chiều hôm ấy, nhóm của Phương Tuấn đi đến nhà của nạn nhân. Người bị sát hại tên là Dương, 29 tuổi, hiện làm một công nhân nhà máy, ở một căn phòng trọ cũng không quá rộng nhưng không quá hẹp. Khi bước vào, khung cảnh mùi máu xông vào mũi ngay tức thì dù thi thể đã được pháp y đem về khám nghiệm. Mọi người chia nhau xem xét căn phòng. Hai năm nay không làm nên mọi người đã quên cái mùi máu này rồi, giờ ngửi lại có chút khó chịu nhưng bắn lao theo lao.
- Nạn nhân bị hung thủ chém vào đầu, trúng vùng nguy hiểm của bộ não. Nhìn qua thi thể, hung thủ dùng tay trái để sát hại.
Nguyệt Diệp nghiêm túc mới hỏi:
- Vậy nạn nhân chắc có người quen dùng tay trái? Phải không?
Phương Tuấn quan sát một lúc, nghe câu hỏi của cô bạn cùng nhóm mà lên tiếng:
- Có thể đấy.
Lệnh Xuân nhíu mày nói:
- Nói vậy thì hung thủ có thù oán gì sao?
Phương Tuấn mỉm cười không trả lời. Hạ Phong đang ở một góc nhà, tinh ý phát hiện ra một hộp thuốc lạ nên nhặt lên rồi đi tới đưa cho mọi người xem, Thiên Thiên nhìn mà lên tiếng ngay lập tức nói:
- Thuốc chống dị ứng.
Nguyệt Diệp ngây ngô hỏi:
- Nhưng mà có liên quan gì? Lỡ nạn nhân bị dị ứng gì sao?
Bỗng dưng Phương Tuấn thở dài nói:
- Lời Nguyệt Diệp nói đúng đây, nạn nhân bị dị ứng. Hung thủ có thể lợi dụng cái này để sát hại.
Vũ Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990110/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.