Bạn học sinh ra vẻ kinh hãi mà trả lời cho cậu:
- Nhìn cảnh tượng buồn nôn lắm.
Nghe vậy cả bốn đều nhìn nhau ngơ ngác rồi nhón người lên xem thử, các giảng viên đang ở hiện trường quan sát tình hình. Có một học viên không biết vì sao nằm chết ở dưới với tư thế kì quái, trong miệng đầy giun đất và đỉa. Mọi người bàn tán xôn xao, có người phản bác lại là bị sát hại vì ghen ăn tức ở, có người bảo là học viện có ma,...
Một lát sau, các giảng viên cho học viên nghỉ chiều nay để họp gấp. Thầy hiệu phó ngồi ngay trung tâm, gương mặt nghiêm túc nhưng vẫn đầy sự điển trai dù đã u50. Những ngón tay của thầy cứ gõ nhẹ vào mặt bàn, suy nghĩ một lúc mà cúi mặt thở dài lên tiếng:
- Chuyện này cần phải điều tra rõ. Tôi mới chuyển đến đây, không biết từng có vụ đã xảy ra chưa?
Một giảng viên trả lời:
- Trước đây có một vụ, nhưng không điều tra được gì nên...
Thầy hiệu phó nhíu mày lại mà ra yêu cầu:
- Vậy gộp lại thành một đi, tôi không muốn để học viên bị chết oan như thế được.
Giảng viên khác mới bảo:
- Chúng ta nên mời thêm thám tử nữa.
Thầy hiệu phó đáp lại:
- Chỗ nhóm thám tử gần chúng ta thì họ đã đi ra nước ngoài rồi. Chỗ xa nhất thì họ cũng đang tập trung một vụ án rồi, nhưng nếu mời được cũng mất mấy ngày để họ tới điều tra, thực sự không ổn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990078/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.