Trong tiền sảnh rộng lớn, ước chừng hơn ba mươi đại hán đang đứng. Hầu hết bọn họ đều mặc quân phục, một số người còn mang theo áo giáp, tụm năm tụm ba tụ tập bàn tán nói chuyện phiếm, Đường Nguyễn Nguyễn chợt nhớ tới cảnh chăn thả gia súc trên thảo nguyên… Những nam nhân đều cao lớn, rơi vào mắt Đường Nguyễn Nguyễn lại là bữa ăn của hai người!
Nàng nhỏ giọng hỏi, “Chúng ta đã chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bao nhiêu người?”
Thải Bình nhỏ giọng đáp: “Vốn dĩ chúng ta chuẩn bị ước chừng cho hai mươi vị quan khách. Bao gồm quan văn và võ tướng, bởi vì số lượng chúng ta mời là mười lăm, còn có thêm năm người…”
Đường Nguyễn Nguyễn bấm ngón tay tính toán, hiện giờ nơi này có hơn ba mươi người, quan văn ít nhất có mười người trở lên… Nói như vậy, nguyên liệu nấu ăn dự trữ lại thiếu một nửa! Nếu đến phủ Trấn Quốc tướng quân mà ăn không đủ no, chuyện này truyền ra ngoài còn không làm cho người ta cười rụng răng hay sao?
Nàng đứng tại chỗ hít một hơi khí lạnh.
Tần Tu Viễn liếc mắt nhìn Đường Nguyễn Nguyễn tới tiền sảnh thì bỏ lại Vi phó tướng và Tiền phó tướng đang nói chuyện phiếm, hắn trực tiếp đi tới mà nói: “Nguyễn Nguyễn, sao nàng lại ra đây?”
Đường Nguyễn Nguyễn miễn cưỡng cười cười, còn Thải Vi bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt lo lắng. Vi phó tướng cùng Tiền phó tướng thấy thế cũng đi tới, Tiền phó tướng trước sau như một, vẫn luôn lớn tiếng, hắn bày ra vẻ mặt hồn hậu mà cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-an-vat-cua-phu-nhan-nha-tuong-quan/872794/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.