15 
Hai năm tiếp theo, ta vẫn là vị Quý phi làm việc chu đáo, giữ đúng bổn phận. Quản lý hậu cung ngăn nắp, chỉ để được một câu khen ngợi của bách quan dành cho Hoàng hậu. 
Từ khi tiểu Công chúa của Hoàng hậu c.h.ế.t đuối, Hoàng đế cũng không đến Tê Ninh cung nữa, đến hậu cung cũng ít. 
Có lẽ là nghĩ: mình phụ bạc thê tử, nên trời mới trừng phạt. 
Cái c.h.ế.t non của tiểu Công chúa, cũng mang đi sự sống của Hoàng hậu. 
Nàng không còn gói bánh bao hoa hòe vào mùa xuân, làm gỏi cá vào mùa hè, ngâm rượu quế vào mùa thu... mà chỉ trong một đêm, trở thành Hoàng hậu tuân thủ khuôn phép, đặt hết tâm sức vào Nhị Hoàng tử Dịch Lâm, chỉ cầu mong miếng thịt rơi từ trên mình xuống có thể bình an lớn lên. 
Thời gian trôi qua, lại đến năm Minh Đức thứ mười bốn, Dịch An cũng đã mười tuổi. 
Hai Hoàng tử tuổi tác không chênh lệch nhiều, không tránh khỏi bị đem ra so sánh. 
Dịch An từ nhỏ không được phụ hoàng sủng ái, may là thông minh hiểu chuyện, rất có thiên phú. Ba tuổi biết chữ, năm tuổi làm thơ, nay mười tuổi, đã có thể hiểu được các bài luận sách. Tài năng như vậy khiến các tiên sinh ở Thượng thư phòng vô cùng kinh ngạc, liên tục khen ngợi Đại Hoàng tử tài năng xuất chúng. Các tiên sinh khen nhiều, Hoàng đế cũng chú ý. 
Có lẽ hắn ta không tin, lại đích thân ra đề kiểm tra hai Hoàng tử trong Ngự thư phòng. 
Khác với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-thay-minh-chau-phu-bui-tran/3736665/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.