9
Thẩm Mỹ nhân sinh ra Hoàng trưởng tử của Đại Chu, cứ thế yên lặng ra đi. Cả đời nàng ấy thấp kém như con sâu cái kiến, ngay cả một cái tên đầy đủ cũng không để lại. Điều nàng ấy mong cầu, bất quá chỉ là được sống, sống để gặp người trong lòng. Nhưng cuối cùng nàng ấy lại dùng cách này để rời khỏi thâm cung, đi đến cuộc hẹn thuở thiếu thời.
Khi lo liệu hậu sự cho nàng ấy ta mới phát hiện trong tay nàng ấy vẫn nắm chặt một chiếc lược hoa đào. Đó là món quà do người trong lòng nàng ấy tự tay khắc.
Lấy lược gỗ làm lời thề, kết tóc đồng tâm.
"Nếu sinh con trai, trong viện phải trồng đầy hoa đào..."
"Nương nương, người có biết vì sao phải trồng hoa đào không..."
Ta biết.
Ta luôn biết.
Là để ủ rượu hoa đào, đợi ngày lành tháng tốt cưới người trong lòng.
Còn để tự tay khắc chiếc lược gỗ đào, hứa với nàng một đời yêu thương, đến bạc đầu vẫn không rời xa...
Một chải, phu thê ân ái. Hai chải, chim bay liền cánh.
Ngày xưa, cũng có chàng thiếu niên mạnh mẽ hăng hái, mặt đỏ ửng trao ta chiếc lược gỗ đào tự tay khắc.
Hắn nói: A Niệm đã cập kê, ta phải nhanh chóng bảo gia phụ đến cầu hôn...
Ta với hắn cứ đợi, cứ mong.
Lén uống hết mấy vò rượu hoa đào.
Nhưng cuối cùng, chỉ đợi được một tờ thánh chỉ:
Nữ nhi Thẩm gia Vân Niệm, ôn nhu hiền thục, huệ chất lan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiec-thay-minh-chau-phu-bui-tran/3736660/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.