“Bảo lái xe buổi tối chờ ở sân bay, cuộc họp ở công ty ngày mai huỷ bỏ…” Máy bay khi cất cánh tiếng động váng tai khiến anh đau đầu, quay sang nói với trợ lý.
“Martin, lần này cậu thật sự không cảm thấy có gì không ổn sao?” Khải Thuỵ mấy ngày nay theo Lý Tịch đi hết hơn nửa châu Âu, không nhờ cuối cùng lại cứ thế mà về, trong lòng lo lắng vô cùng không đoán được dụng ý của Lý Tịch. Bình thường nếu cậu ta không tin tưởng nắm được hạng mục này thì sẽ không gióng trống khua chiêng kêu gọi đến một nửa nhân lực của MRG châu Á này theo đuổi, lại còn tự mình về đây làm việc nữa, trong đó nhất định có nguyên do. Chỉ có điều cậu ta vẫn giữ vẻ bí hiểm, nhìn không có vẻ uể oải khi thua cuộc, nét mặt nghiêm túc cũng không thể hiện là cậu ta không cần.
Lý Tịch ngẩng đầu, khoé mắt mang theo ý cười, “Có người ngay từ đầu đã là quân của ta, cao thấp đều phải đả thông mới gọi một tiếng, thế mới cao tay a.”
Khải Thuỵ sửng sốt, “Người của anh?” Hiển nhiên là không quá tin tưởng.
“Lão gia tử điều động cậu của tôi bên Hương Cảng ra mặt hỗ trợ Đan Trữ, tôi cùng mới nghe được tin tức này từ phía ca ca mấy giờ trước thôi.” Nếu ngay cả cậu cũng ra tay thì anh lần này nếu không chết trước thì cũng coi như không được gì.
Khải Thuỵ cười mà mặt cứng ngắc, trời ạ, người ta dạy con đến mức độ này sao? Cả một đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-y-keo-dai/2371020/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.