—
Trần Tân cứ nghĩ Phó Diễn sẽ nổi điên, sẽ gióng trống khua chiêng vây bắt kẻ “phản đồ” là anh.
Thế nhưng lại chẳng có gì xảy ra, không chỉ ở công ty mà ngay cả trong bang cũng rất yên ắng. Dường như nhân viên bên dưới không hề hay biết bên trên đang hỗn loạn như nào. Hoặc có lẽ, bọn họ đều biết chuyện, chẳng qua đã tạm thời được trấn an.
Trong mắt nhân viên trong công ty, cũng chỉ là vị thư ký giỏi giang nghỉ việc dài hạn, bây giờ mọi công việc đều được chuyển trực tiếp tới phòng làm việc của Giám đốc mà thôi.
Thậm chí ngay cả những giọt nước mắt hôm ấy cũng chỉ rơi một lúc. Được Hứa Diệu an ủi, Phó Diễn nhanh chóng đã bình tĩnh lại.
Từ ngày đó, hắn bắt đầu nhận lấy phần trách nhiệm thuộc về mình.
Hắn không hề như suy nghĩ của Trần Tân, cố ý huỷ hoại sự nghiệp cũng như bang phái để trút giận. Việc hợp tác với tập đoàn họ Tạ cũng không vì sự cố bất ngờ trong Hội nghị cổ đông mà bị tạm dừng, thậm chí còn được tiếp tục thúc tiến.
Trần Tân không liên lạc với Kinh Hựu. Với tình hình hiện tại của anh, nếu tuỳ tiện liên lạc với y sẽ dễ để lộ tung tích.
Mà hiện tại xem ra anh đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
Phó Diễn không hề có ý định tìm kiếm anh. Nói không chừng hắn còn đang vui mừng. Cái tên Trần Tân suốt ngày giám sát, khiến hắn chán ghét cuối cùng đã biến mất rồi.
Bao nhiêu năm qua, anh vẫn cố gắng mong Phó Diễn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tu/436725/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.