Người hầu vừa dứt lời thì phát hiện Trần Tân nhìn mình bằng một ánh mắt rất đáng sợ.
“Đốt hết là sao?” Trần Tân gằn từng chữ.
Người hầu nuốt khan: “Là cậu chủ ra lệnh. Chúng tôi cũng thấy lạ nhưng mà…”
Những gì người hầu nói sau đó đều không lọt nổi vào tai Trần Tân.
Rốt cuộc đã sai ở bước nào chứ? Phó Diễn đã biết trước về kế hoạch của anh nên… chọn tự sát trên biển sao? Rốt cuộc tại sao lại vậy? Trần Tân thậm chí không thể nghĩ được tột cùng là điều gì đã ép Phó Diễn phải vứt bỏ mạng sống của mình.
Là do anh sao? Là do anh đã chọn sai? Khiến Phó Diễn nhẫn tâm xử lý hết tất cả mọi thứ, không để lại chút gì.
Là đang trả thù anh sao?
Trần Tân chống đỡ cơ thể một cách khó khăn, tiếp tục lục tung tủ sách. Anh không ngừng chạy quanh căn biệt thự rộng lớn. Quần áo của Phó Diễn cùng tất cả những gì hắn từng sử dụng đã biến mất sạch khỏi nơi này, đến một vết tích nhỏ nhất cũng không lưu lại.
Người hầu lo lắng đi theo sau Trần Tân, cuối cùng thấy Trần Tân chân trần, đừng giữa phòng ngủ quay sang, khẽ hỏi cậu ta: “Rốt cuộc vì sao cậu ấy lại làm vậy?”
Người hầu làm sao có thể trả lời được câu hỏi này. Thế nhưng đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy Trần Tân để lộ biểu cảm như vậy. Trong mắt cậu ta, Trần Tân trước giờ luôn mạnh mẽ và bình tĩnh, đầy kiểm soát, chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tu/1987547/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.