Không biết cô đã ngủ bao lâu. Vô thức mở mắt ra rồi ngồi dậy đã thấy váy ngủ màu trắng chỉnh chu mặc trên người, phòng ngủ được dọn dẹp sạch sẽ, tỉ mỉ. Vân Khê dựa người vào đầu giường, thân thể cô rã rời không khác gì cỗ xe cán qua. Phía bên ngoài có người gõ cửa hai tiếng " cộc cộc ". Vân Khê hơi lia mắt về phía cửa phòng, lên tiếng mở miệng: " Vào đi ".
Người bên ngoài mở cửa bước vào, là dì Lưu. Trên tay dì ấy cầm khay đựng đồ ăn mang qua cho cô. Dì ấy đi đến bên giường, hai tay bưng bê khẽ để trước mặt cô:
" Vân tiểu thư, đây đồ ăn Thiếu gia đặc biệt kêu tôi chuẩn bị ".
Trên mặt dì ấy nở nụ cười hiền hoà, trong lòng không khỏi thương tình cô gái này. Nhìn khuôn mặt phờ phạc, đôi mắt vô hồn trên gương mặt trắng nõn, có lẽ cô đã đói lắm rồi, tối hôm qua còn chưa động đến miếng cơm nào cơ mà...
Vị thiếu gia nhà họ ngang ngược, quyền thế. Không ai dám đụng chạm đến hắn. Vậy mà cô gái này làm được điều này. Chỉ là, Vân Khê nằm trong tầm mắt vị thiếu gia nhà họ rồi, cho dù cô có chạy đi đâu cũng không thoát được hắn.
Cảm ơn dì Lưu ".
Vân Khê nhận lấy khay đựng đồ ăn từ dì Lưu, tay cầm chiếc thìa múc ít cháo lên miệng. Đáy lòng dâng lên nỗi cảm kích với dì Lưu, tay nghề dì ấy nấu ăn rất ngon không kém gì mẹ cô. Nhiều lúc, cô cảm thấy dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tong-cuc-nguoc-vo-yeu/3563952/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.