Sau khi bữa tiệc kết thúc, Tịch Nam Dạ nhanh chóng trở về thành phố X để tiếp tục công việc của hắn. Trạch Thi Nhã bước vào phòng làm việc của hắn, trên tay cô ta là tập giấy tờ: " Chủ tịch, bên thành phố A đã hoàn thành xong dự án..."
" Được, ngày mai tôi sẽ đi thành phố A một chuyến ".
Sáng hôm sau, Vân Khê ngủ dậy với tình trạng đau họng, khó thở,... Haizzz, đúng thật là xui xẻo mà!
" Mẹ, trong nhà còn thuốc không mẹ? ". - Cô xuống dưới nhà, vừa đi tìm thuốc vừa hỏi Giang Tuyết.
Giang Tuyết đang làm bữa sáng, nghe thấy tiếng của cô bà liền lên phòng tìm kiếm thuốc cho Vân Khê. Một phút sau, bà quay trở lại nói: " Nhà mình chắc là hết thuốc rồi ".
" Không sao đâu mẹ...tí con đi làm thì qua tiệm thuốc mua vậy! ".
Cô che miệng, cảm thấy họng đau rát, khó chịu, không nhịn nổi " e hèm " vài cái.
Giang Tuyết đưa cô chút nước ấm, trước khi cô đi ra khỏi nhà, bà không quên dặn dò cô vài câu. Trên đường đi, Vân Khê tiện đường đi vào tiệm thuốc bởi vì tiệm thuốc cách quán trà sữa của cô không quá xa thế nên không mất quá nhiều thời gian.
Trên con đường gần quán trà sữa ngay gần đó một chiếc Ferrari đỗ ngay ở đấy, mà có lẽ nó không phải là trùng hợp ngẫu nhiên. Trong xe, người đàn ông ngồi ở ghế sau, thông qua cặp kính đen hắn vừa nhìn thấy một bóng lưng nhỏ nhắn quen thuộc vụt qua người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tong-cuc-nguoc-vo-yeu/3554970/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.